Tiểu thái tử nghe như vậy xon liền có chút không vui mà xụ mặt, chẳng ai biết nhóc con đang không vui vì chuyện gì nữa dù sao từ nãy giờ cũng nói qua rất nhiều việc, nên thôi cứ mặc kệ nhóc con vậy.
Đi thêm lúc lâu cuối cùng cũng đến ngự hoa viên, cuối cùng nàng cũng đã hiểu vì sao Lý Khanh lo lắng nàng đi không nỗi rồi, khoản cách này thật sự rất xa nếu nàng không có một thân đầy võ thật sự sẻ không đi nỗi.
Ngự hoa viên đa phần đều sẻ giống nhau, bên trong chắc chắn sẻ có chứa trăm ngàn hoa thơm cỏ lạ, nàng từng nhìn nhiều đến mức chán rồi.
Vừa tới lối vào hoa viên thái hậu liền nhanh đuổi Ly Nguyệt tránh sang một bên " Hoàng hậu, vương phi hai con mau đến đây với ta"
Nghe gọi nàng liền giao tiểu bào lại cho Lý Khanh đang đứng bên cạnh "Chàng trông nhóc con hoặc mang nó đến chổ phụ hoàng nó"
Lý Khanh nghe thế liền đưa tay nắm lấy cổ áo nhóc con, kéo nó lại đứng cạnh mình.
Nhóc con bị kéo áo không lấy gì là vui vẻ nhanh tróng ngẫn đầu trừng mắt với Lý Khanh, nhưng giờ này ánh mắt của hắn đang bận nhìn theo nàng tiếng lại chổ mẫu hậu mình.
Lý An đợi hoàng hậu mình đến chổ thái hậu liên nhanh chân đi đến chổ của Lý Khanh cuối người ôm lấy nhóc con lên, nhóc con được phụ hoàng ôm liền nhanh tróng tặng cho phụ hoàng ánh mắt đầy cảm kích bởi vừa cứu nó khỏi tay hoàng thúc đáng ghét.
Về phần Ly Nguyệt khi bị đuổi sang một bên liền bắt đầu phụng phịu, mẫu hậu nàng vừa có con dâu tốt xong thì vị trí của nàng ta trong lòng mẫu hậu dường như đã giảm xuống hơn phân nữa thì phải.
"Ngoan, đừng tức giận thái hậu rất thương muội mà" Từ Kha nãy giờ cô đơn đứng một mình liền nhận ra cơ hội đến rôi nên liền nhanh chóng đến cạnh dỗ dành Ly Nguyệt.
"Ai nói muội đang giận?" vừa nói Ly Nguyệt vừa liếc mắt nhìn Từ Kha biểu thi nếu mà thật sự nàng ta có giận cũng không cần nói ra như vậy, âm thầm dỗ dành là được rồi.
Từ Kha thật sự rất giỏi nhìn Ly Nguyệt mà đoán ý nên nhanh chóng sửa lại lời nói của mình "Được, muội thật sự không giận là ta sai rồi muội đây chỉ đang vui vì thấy thái hậu yêu thương hai người tẩu tử hơn nàng mà thôi"
Ly Nguyệt nghe xong cảm thấy Từ Kha cũng quá giỏi trong việc cưỡng từ đoạt ý rồi, sao nàng ta không nhận ra điều này từ sớm nhỉ?
Mà bên cạnh Ly Nguyệt và Từ Kha lúc này đây hai người Lý Khanh và Lý An âm thầm nhìn nhau, không nói nhưng đôi bên đã biết người kia nghĩ gì.
Lúc này bên phía thái hậu và nàng đã từ từ đi vào bên trong, đi bên trái là hoàng hậu còn bên phải là nàng không biết