Lúc nàng thức dậy lần nữa đã là buổi chiều, nằm trong lòng Lý Khanh nàng phát hiện hắn vẫn còn ngủ rất say nên liền lấy tay chọt chọt vào ngực hắn.
Bị nàng chọt nhột hắn liền đưa tay nắm lấy cái tay đang nghịch ngợm của nàng, hắn tỉnh ngủ rồi nhưng vẫn không chịu mở mắt ra nhìn nàng cứ nhắm mắt mà giả ngủ.
"Bách Lý Khanh, ta biết chàng đã tỉnh dậy rồi nên đừng giả vờ nữa" nàng vừa nói vừa rút tay mình ra khỏi tay hắn, bắt đầu nghịch ngợm vẽ vòng chòn trên ngực của hắn.
Có lẽ bị nàng làm cho nhột nên thêm một lần nữa tay nàng bị hắn nắm lấy, lúc này hắn cũng chẳng thèm nhắm mắt vờ ngủ làm gì nữa mà mỡ mắt ra nhìn nàng miệng còn hơi mĩm cười.
"A Yên, dạo này ta phát hiện ra nàng rất nghịch ngợm"
Nàng vừa nghe hắn bảo mình nghịch thì bỉu môi "Do chàng già rồi mới cảm thấy ta nghịch, chứ trong mắt muội muội chàng ta đã rất trưởng thành"
Vừa nghe nàng nhắc đến chử "già" hắn liền có chút hoảng "A Yên nàng chê ta già ư?"
Thấy hắn như thế nàng liền gật đầu "Đúng vậy, chàng lớn hơn ta tận 8 tuổi, không phải già thì còn là gì nữa" nàng nói ra lời này thập phần nghiêm túc thật rất giống nàng đang chê hắn thật vậy.
Nàng nói thế hắn không còn đường trả lời nữa, dù sao nàng nói cũng phải nàng 17 còn hắn cũng đã 25 quả thật già rồi.
Những người cùng tuổi với hắn thành hôn sớm giờ này con cũng đã lớn luôn rồi ấy chứ.
Nghĩ đến việc này mắt hắn liền lộ rõ vẻ không vui, không biết hiện tại hắn đang không vui vì mình lớn hơn nàng nhiều tuổi hay không vui vì vấn đề con cái nữa.
"Chàng sao vậy? bị lời ta chọc cho không vui đấy à?
Ây...!thật không nghĩ đến chàng lại nhại cảm với vấn đề tuổi tác như vậy." nàng vốn chỉ nói chơi thôi ai ngờ lại chọc chúng vẫy ngược của hắn.
Thấi nàng như vậy hắn liền dùng lực mà ôm thật chặt lấy nàng, bị ôm nàng cũng không có đẩy hắn ra.
"Nếu không thích nghe vậy thì sau này ta sẻ không nhắc lại vấn đề này nữa" nghe nàng có vẻ nhận sai thế thôi chứ chưa chắc nàng đã dặn sai với hắn, hơn nữa tương lai nàng còn định lôi việc này ra nói mãi ấy chứ.
"A Yên, ta muốn có con" giọng nói hắn rất nhỏ cứ như thổi gió bên tay nàng vậy
Nàng vừa nghe thì liền có chút đau đầu, mới trong một ngày thế mà lại nhắc đến chuyện con cái tận ba lần.
"Chàng tự đi mà sinh" nàng rất không vui mà nói ra lời này.
Hắn cũng biết bản thân lần này chọc đến nàng rồi nên lập tức im miệng lại, sợ nói thêm lời nào nữa e rằng đến cả mặt hắn nàng cũng chẳng muốn nhìn.
Nàng lúc này khó chịu mà đẩy hắn ra, rồi leo xuống khỏi giường trước sự ngở ngàn của hắn.
Thấy nàng như vậy hắn liền leo xuống theo nàng.
"Ta không muốn nghe chàng nhắc lại vấn