Nghĩ là làm nàng ta nhanh tróng tìm đại cái cớ để rời khỏi nàng, mà nàng thấy người muốn rời đi cũng không ngăn lại dù nàng biết nàng ta vội vàng rời đi như thế là bởi vì cái gì.
Lúc Ly Nguyệt vừa đứng dậy xoay người, nàng ngồi ở đó liền lạnh nhạt mà lên tiếng "Có một số việc tốt nhất đừng cố mà tìm hiểu dù biết được kết quả cũng chẳng thể làm cho con người ta vui vẻ được.
"
Ly Nguyệt vừa nghe nàng nói thế liền khựng lại trong đầu liền suy nghĩ đến lời nàng vừa nói, thế nhưng nàng ta là một người không phải cứ vì một vài nói như thế mà có thể từ bỏ việc mà bản thân muốn làm.
Nàng ta sau một hồi khựng lại tgif cũng nhanh tróng rời đi, lúc này Hoa nhi đang đứng ở cạnh nàng liền lên tiếng.
"Điện hạ, nếu theo lời công chúa vừa nói vậy thì hoàng đế thật sự có khả năng là người ở phía sau dựt dây cho mọi việc.
"
Nàng nghe Hoa nhi nói thì im lặng không đáp, nàng thật ra cũng nghĩ như Hoa nhi thế nhưng nàng không dám khẳng định nàng phải đợi đến khi mọi thứ điều tra xong.
Bên kia Ly Nguyệt vừa ra khỏi tiểu viện liền chạy đi tìm Lý Khanh, thế nhưng nàng ta tìm một vòng từ trong ra ngoài phủ cũng chẳng thể tìm thấy người, hết cách nàng ta đành phải đi tìm quản gia của phủ để hỏi.
Quản gia vừa nghe đến việc Ly Nguyệt đang muốn tìm Lý Khanh liền lên tiếng đáp "Khởi bẩm công chúa, sau buổi triều sáng vương gia có quay về nhưng sau đó không lâu liền vào cung rồi.
"
Ly Nguyệt vừa nghe quản gia nói xong liền vội vàng quay về hoàng, nếu nói về việc đến cung thì Lý Khanh ngoài đến chổ của thái hậu thì cũng chỉ có thể đến chổ Lý An.
Thế nên vừa về cung Ly Nguyệt liền phái người xem xét chổ mà Lý Khanh đi sau đó cũng vội vàng đuổi đến.
Bên này Lý An và Lý Khanh đang bàn việc ở ngự thư phòng thì nghe thái giám vào báo Ly Nguyệt đến, cả hai liền nhanh tróng ngừng lại việc mà mình vừa thảo luận.
Ly Nguyệt vừa bước vào ngự thư phòng liền có hai ánh mắt phóng đến nhìn nàng ta.
Lý An thấy Ly Nguyệt hập tấp vội vàng như thế liền không khỏi buồn cười "Muội đã bao tuổi rồi mà vẫn chưa chịu lớn thế hả, cả ngày cứ thế này thì đến bao giờ mới có thể trưởng thành được?"
Nghe Ly An nói thế Ly Nguyệt liền lập tức bỉu môi "Muội đã trưởng thành rồi, chỉ tại huynh không chịu nhìn thấy thôi.
"
Nghe thế Lý An cũng chỉ cười cười, mà Lý Khanh bên cạnh cũng hơi cau mày "Muội vội vàng như thế là vì cái gì?"
Nghe Lý Khanh hỏi Ly Nguyệt liền vội đáp "Muội vì.
.
" thế nhưng chưa nói được bao nhiêu Ly Nguyệt liền nhớ đến câu chuyện mà nàng và nàng ta nói có liên quan đến Lý An nên dù thế nào cũng không nên nói ra trước mặt của người ta được.
Thế nên đầu Ly Nguyệt liền bắt đầu nảy số "Lúc nảy muội có đến tìm điện hạ tỷ tỷ, tỷ ấy hình như có chút không khỏe thế nên muội mới chạy đi tìm huynh về xem sao.
"
Ly Khanh vừa nghe Ly Nguyệt nói đến nàng liền lo lắng vô cùng, lại thêm nàng đang có thai nên hắn càng lo hơn nữa.
Lúc này hắn liền vội đứng dậy hướng Lý An mà lên tiếng "Nàng ấy không khỏe vậy đệ xin về trước.
"
Lý An hắn cũng không ngăn lại mà ngay lặp tức