Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 288: Lộ


trước sau

Cầm mắt hơi lóe lên ánh sáng lạ rồi trở lại bình thường. Tiến đến cười nói:

- Thế nào, thay đổi hình tượng xong cảm thấy thế nào.

Cô con gái hơi khó chịu nói:

- Ta không thích lắm. Mọi ánh mắt nhìn về phía khiến ta khó chịu. Nếu không phải bố mẹ mang bộ quần áo cũ dấu đi thì ta quyết không mặc bộ đồ như thế này đâu.

Cầm nhún vai nói:

- Bọn ho nhìn cô vì cô đẹp chứ sao. Con gái đẹp hiện ra trước mặt mà không ngắm chỉ có những thằng đi với bồ mà thôi. Mà với vẻ đẹp của cô thì những thằng đi với bồ nó cũng không nhịn được đó.

Cô gái vẫn khó chịu nói:

- Ta vẫn không thích những ánh mắt đó. Nó làm người ta thấy khó chịu. Nếu mà cứ thế này thì làm sao ta chuyên tâm vào học được.

- Thế cô học để làm gì.

- Cái đó ngươi còn phải hỏi nữa sao. Học tất nhiên để nâng cao kiến thức, để mà học lên cao hơn đồng thời có thể tìm những công việc tốt hơn.

- Đó chính cô nói đó. Học rốt cục cũng chỉ là vì mục đích nâng cao kiến thức cùng với kiếm tiền mà thôi. Về mặt kiến thức thì trong suốt bao năm qua cô đã tiếp thu được rất nhiều, rất nhiều rồi trông cái vẻ mặt mọt sách của cô lúc trước là biết. Nhưng kiến thức cũng không phải tất cả đều có thể học trong sách, nhiều cái không phải nghiên cứu là được mà phải trải qua thực tế. Ở trường học thì làm sao cô có thể học hỏi cách giao tiếp học hỏi những bí quyết những kinh nghiệm mà con người ta túc kết sau bao năm. Thế mới nói là “ đi 1 ngày đàng học 1 sáng khôn” mà. Do đó không sớm thì muộn cô cũng phải tiếp xúc cùng với thế giới bên ngoài thôi. Nhưng mà cô thử nghĩ xem,nếu vẫn giữ cái hình tượng cũ kia thì mấy ai thích tiếp xúc với cô cơ chứ, trừ trong những giờ kiểm tra. Nhưng giờ đây dù không muốn vẫn có rất nhiều người tiếp xúc với cô rồi. quá tốt còn gì.

- Còn nói đến chuyện kiếm tiền thì không phải bàn. Dù cô có chuyên môn giỏi đến thế nào đi nữa mà lúc nào cũng câm như hến, đúng giờ đến làm mà hết giờ lại về,đã thế ăn mặc lại quê mùa kịch cỡm. Nói không phải chê chứ qua được vọng gửi xe là tốt lắm rồi.

Cầm tiến đến tóm lấy ba vai cô rồi nói;

- Trời phú cho cô sắc đẹp như thiên thần thì cớ sao cô lại phải dấu đi như vậy. Hãy bung tỏa bản thân đi, hãy để mọi người chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mình đi. Đến lúc đó cô sẽ thấy mình được cái gì.Hãy coi những ánh mắt nhìn cô kia là những thử thách và khi cô có thể vượt qua chúng, những gì cô đạt được sẽ tương đương với những gì cô bỏ ra. Cố lên,

Cầm rất tự tin vào bài diễn thuyết của mình. Hắn mất cả đêm để nghĩ ra đó. Chỉ cần cô nàng này không trở về cái bộ dạng cũ kia là Cầm coi như là hoàn thành bước 1 của kế hoạch rồi.

Nhưng mà thực tế thì luôn thảm khốc. Cầm tự tin vào bài thuyết phục của mình nhưng lại quên 1 điều đó là đối diện với anh không phải là dạng vừa. Có thể đêm qua cô ấy lần đầu ăn món ngon như vậy nên mới thất thố nhưng giờ đây thiếu nữ này có thể nói là hoàn toàn tỉnh táo, cái đầu toàn sạn của 1 người luôn đứng nhất lớp cũng không phải chưng cho đẹp a.

Chỉ thấy cô nàng không những không cảm động mà mặt mày còn tràn đầy khinh bỉ:

- Thật là ghê tởm mà.Dụ dỗ người khác mà dùng bài còn xưa hơn cả tuổi thọ của thế giới. Ngươi định lừa tình ai đó. Cái gì mà thử với chả thách. Ta có quan tâm đến chúng đâu mà cần thử thách.Với lại tôi xấu hay đẹp thì có liên quan gì đến ngươi. Cuộc sống sau này của tôi là do tôi tự quyết và nó sẽ không có bất cứ liên quan nào đến ông cả. tôi thích sống yên lặng thì sao. Ông có ý kiến gì. Còn kỹ năng giao tiếp ư. Không kiếm được viêc ư. Lừa quỷ à.chỉ cần ta làm tốt thì có thể được ở lại mà không cần lo bị đuổi nữa a.

- Với lại
khi ta vừa vào thì ánh mắt của ngươi nhìn ta hơi khác. Trông nó giống 1 kẻ đi săn nhìn thấy con mồi vây. Cha mẹ và đứa em thì cung không có cái gì dáng giá để mà ngươi cướp của bọn họ. Do đó chỉ còn lại mình ta thôi/ Mà ta có cái gì để mà thu hút ngươi. Nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ có mỗi sắc đẹp này mà thôi. nói, ngươi định làm cái gì.

Cầm nghe xong mà toát hết mồ hôi hột. Hắn cũng không ngờ cô nàng này lại có thể phân tích cùng đánh giá đến từng chi tiết như vậy a. Mà ngẫm lại thì xem ra hắn là hơi quá khích a. dù sao thì 1 chủ nhà hàng như hắn tại sao lại quan tâm lắm vào truyện gia đình người khác như vậy cơ chứ. Ai, thất sách, thất sách mà.

Nhưng đã bị đưa vào tình huống này thì Cầm cũng không thể nào thú thật được mà vẫn gượng gạo nói:

- Cô đang nói cái gì đó. Tôi chỉ hơi lo chuyện bao đồng 1 chút thôi mà. Ai, thời nay thật là, làm việc tốt cũng bị nghi ngờ nữa.Chẳng lẽ tôi phải đi làm việc xấu xa.

Câu phản biện hùng hồn đó nhưng mà nó chẳng khách gì thùng rỗng kêu to. Chỉ thấy 3 người còn lại trong gia đình chẳng có ai là có vẻ tin những điều Cầm nói. Người bố thì đã đứng ra che chắn cho đứa con như là gà mẹ đang bảo vệ con vậy.Trong mắt lão bây giờ thì Cầm chẳng khác gì mấy thằng vừa nay luôn tăm tia con gái lão. Cuối cùng người trẻ tuổi thì người nào cũng như người nào. Rặt 1 lũ hám gái mà.

Cầm nhìn hành động của ông bố cũng đoán được phần nào rồi nhưng mà dù biết anh cũng chỉ có thể nhún vai lắc đầu ca thán mà thôi:

- Xem ra ông hiểu nhầm rồi. Đích xác là tôi có hứng thú với con gái ông nhưng mà đó cũng không phải hứng thú của 1 người con trai đối với 1 người con gái. Tôi cũng đã có đối tượng của mình rồi. Tôi chú ý đến con gái ông ở phương diện khác cơ.

Người bố vẫn cảnh giác nhìn Cầm. 10 thằng có ý xấu thì đến 9 thằng sẽ chối bay chối biến lão còn lạ gì. Nếu mà buông lỏng thì mất con gái lúc nào không hay đâu.

Nhưng mà không ngờ lại có người khẽ đẩy lão ra. LÀ người con gái:

- Cha à.Không cần phải thế đâu. Lão bản cũng không phải là tham luyến sắc đẹp của con. Còn hắn có mục đích gì thì con không biết.

Người cha kinh ngạc nhìn con gái mình chỉ thấy con bé vẫn bình thản đáp:

- Con đã đọc rất nhiều sách tâm lý học và cũng đã hiểu 1 chút cách đọc suy nghĩ ý đồ của mình thông qua cử động và ánh mắt người đó. Ở trường cũng như bên ngoài con cũng đã thử rất nhiều rồi nên khá tự tin vào ánh mắt đánh giá của mình. Hắn khi thấy con vào có ánh lên những ánh sáng kỳ lạ nhưng mà trong ánh mắt đó lại không có bất cứ tà niệm hay sự ngưỡng mộ nào như những người đã thấy con. Nhưng trong đó lại ẩn dấn đi 1 ý định sâu kín.Xem ra hắn định lợi dụng con làm việc gì cho hắn chứ không phải là định tán tỉnh con. Tất nhiên là làm gì thì con không biết.Ta nói đúng không, lão bản.

Từ cuối cô ngân dài và nhìn trực tiếp vào mắt Cầm làm anh chàng hơi xấu hổ mà gãi gãi mũi. Đúng là đồ mọt sách, tinh ý đến thế là cùng.

Cầm cũng biết mình không thể nào chơi hoa chiêu được nữa nên mở lời:

- Đích xác là ta có việc muốn dùng cô. Nhưng đó không phải là việc xấu.

- Ồ, nói thử xem.

Cô gái hứng thú khoanh tay nghe Cầm nói.

Cầm hít 1 hơi thật sâu rồi nói:

- Ta muốn…..cô.. làm người của ta.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện