Từ trong người Mã Tiểu Đào, 1 nguồn năng lượng tỏa ra khiến cho hồn lực của cô hồi phục được 1 chút.
Ngọn lửa lại lần nữa bùng lên trên người cô đẩy cô tiến vào sâu trong vòng.
- Bành.
Thân thể của cô rơi xuống đụng vào 1 tòa nhà bốc lên bùi mù mịt
Mã Tiểu Đào khó khăn từ đó ngồi dậy, không tự giác được sờ bụng của bản thân. Mặt đột nhiên hiện lên vẻ nhu hòa.
Nhưng cô cũng không có thời gian để làm việc ngoài đời quá lâu.
Cô lập tức lấy từ trong người ra bình sữa mà nhanh chống hồi phục hồn lực. Mọi người kia còn cần cô giúp đỡ. Không thể nào chờ lâu được.
2 phút sau, hồn lực cũng đã hồi phục được 1 chút. Mã Tiểu Đào lập tức tung cánh mà bay trở lại vùng biển
……….
Lúc này tình huống của các cô gái kia cũng tệ vô cùng.
Trong 2 phút ngắn ngủi, các cô không nhích được đến 5m. Nhất là tiểu Kim, tay của cô dường như đã buông xuôi. Nếu không có người cứu sợ rằng…
Lăng Lạc Thần còn cách tầm 20m.
Lăng Tâm thì còn cách tầm 40m
Tiểu Kim thì cách xa đến tận hơn 50m.
Tình hình nguy cấp hơn bao giờ.
Đúng lúc này, Thân ảnh của Mã Tiểu Đào xông đến. Để tiết kiệm thời gian, cô trực tiếp bật vũ hồn kim thân mà bay đến.
Rất nhanh chóng, cô tiếp cận được Lăng Lạc Thần, Dùng hết sức bản thân, cô đẩy Lạc Thần vào trong vòng bảo hộ rồi không chần chừ mà tiếp cận Liên Tâm và đẩy cô vào.
Sau khi xong, sắc mặt của cô nàng cũng co chút nhẹ nhõm. Lại nhìn về tiểu Kim ở phương xa. Sắc mặt cô có chút nặng nề nhưng vẫn cắn răng bơi về phía.
Nhưng tốc độ giảm đi rất nhiều, rõ ràng là chút hồn lực của cô khó mà duy trì đi xa như vậy.
Nhưng hiển nhiên là không thể không cứu a.
Mất đến 2 phút, cô mới có thể tiếp cận được tiểu Kim. Lúc này tình trạng của cô nàng đã rất bết bát. Cô gần như đã mất đi ý thức, tay chân chỉ quờ quào theo quán tính mà nói thẳng ra là chỉ nhẹ cào chứ không thể nói là quờ quào được.
Rõ ràng, cô đã bước nửa chân vào cánh cửa tử thần.
Mã Tiểu Đào cũng nhận ra tình hình không ổn. Cô vội cúi người xuống hôn lên đôi môi đã trắng nhợt của cô nàng, truyền chút hơi thở cuối cùng vào người tiểu Kim rồi nhanh chóng kéo cô nàng tiến về phía cái vòng.
Nhưng mà cô cũng có thể nói đến giới hạn rồi. Mắt cô cũng có chút mờ đi. Nhưng cô vẫn cắn răng mà bơi về phía trước.
40m…
30m.
20m…
Nhưng đến đây thì cô khó lòng tiến thêm được nữa, áp lực cực đại ép vào người cô khiến cô cảm thấy bản thân như đang bị bóp nghẹt vậy. công thêm cơ thể thiếu oxi trầm trọng. giữ bản thân lơ lửng nơi đây còn có chút khó khăn chứ đừng nói đến việc tiến tiếp.
Xem ra lần này cô chơi hơi quá rồi.
Mắt cô mờ dần mờ dần.. mờ dần và thân thể không tự chủ được mà lịm đi.
………..
- Đây là đâu. Ta chưa chết sao.
Từ trong cơn mơ, Mã Tiểu Đào tỉnh lại, cô thấy bản thân đang nằm trên 1 chiếc giường, dường như qua thời gian rất lâu nên nó đầy bụi bẩn. Nhưng rõ ràng, cô đang ở trong tòa thành.
Vậy là cô đã được người cứu vào.
Và còn ai khác ngoài 2 cô nàng kia chứ.
Cô khẽ ngồi dậy, cảm thấy bản thân đau nhức vô cùng. Nên nhớ cô chính là đấu thánh nhưng chỉ có bơi 30 phút… không, chưa đến 30 phút mà đã sụi lơ thế này. Thế mới biết được áp lực của nước dưới độ sâu này kinh khủng như thế nào.
Gắng gượng ngồi dậy, Cầm nhìn xung quanh. Đây là 1 căn phòng khá là sang trọng, nhìn cách trang trí là đủ biết rồi. hiển nhiên đây không phải là căn nhà của người bình thường. Hay nói đúng hơn khu này không có căn nhà nào là của giới bình dân cả.
Xem ra cả tòa thành này không phải chân chính 1 tòa thành mà chỉ là khu vực trung tâm nhất. Khu vực mà chỉ có giới vương giả quý tộc mới được ở đi.
Nhưng điều khiến cô tò mò là đã mất công đánh chìm
sao không đánh chìm tất cả mà lại chỉ đánh chìm có 1 bộ phận hạch tâm thế này. Là du chỉ có đủ sức đánh chìm có băng này hay là chỗ này chỉ giữ được 1 khu vực như vậy.
Cái này có lẽ cần tìm hiểu thì mới biết được đi.
- Đúng rồi, tiểu Kim ra sao rồi.
Lúc này, cô mới để ý đến 1 việc quan trọng. Đó là tình hình của tiểu Kim thế nào. Trong 4 người, có lẽ chỉ có tiểu Kim là nguy kịch nhất. Không biết có thể cứu được không
Cô run run bước từng bước đi ra cửa. Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra và 1 thân ảnh bước vào. Bước đi của cô cũng có chút run run nhưng rõ ràng khá hơn Tiểu Đào 1 chút.
Là Lăng Lạc Thần.
Thấy Mã Tiểu Đào đã tỉnh, ánh mắt của cô có chút vui vẻ,rồi nói:
- Cô tỉnh lại rổi à. May quá rồi.Thế nào, đã đỡ chưa hả.
Mã Tiểu Đào khẽ gật đầu nói:
- Cũng đỡ rồi. Dù thân thể hơi khó di chuyển nhưng mà chí ít thì còn sống rồi.Nhưng tiểu kim thế nào rồi. Tình hình của cô ấy nguy hiểm hơn ta nhiều.
Lăng Lạc Thần khẽ thở dài nói:
- Tình hình không ổn lắm. tuy chúng ta đã làm hết cách để lấy nước ra nhưng mà chỉ giữ được tính mạng của cô nàng chứ không thể nào có thể khiến cô ấy tỉnh lại được. Chúng ta cũng không biết làm cách nào để cô nàng tỉnh lại được. Nhưng mà chí ít thì cô ấy còn thở được. Cũng may là Cầm cũng đã giới thiệu về cách sơ cứu khi mà bị đuối nước cộng thêm võ hồn quang minh của Liên Tâm thì sợ rằng khó mà cứu được cô nàng.
- Nhưng mà chúng ta cũng không thể duy trì ở đây quá lâu. Dù sao ở đây cũng không có ai là thuần chữa trị. Cứ để lâu sợ rằng tình hình sẽ càng bết bát hơn.
Mã Tiểu Đào thấy thế khẽ nhíu mày:
- Nhưng với tình hình của chúng ta thế này mà đi lên thì chẳng khác nào chịu chết cả
Lăng Lạc Thần khẽ gật đầu ;
- Quả đúng là như thế. Bây giờ bơi lên là hoàn toàn bất khả thi. Chỉ có thể từ từ tìm kiếm dưới này hoặc là chờ Cầm tiến đến đây. Với khả năng của hắn thì có lẽ không bao lâu nữa sẽ đến. Trước đó chúng ta có lẽ vẫn cần nắm chặt thời gian đi tìm hiểu xung quanh a.
Mã tiểu Đào nghe vậy cũng không còn gì phản đối. Sau 1 thời gian nghỉ ngơi. Dù thân thể không được tốt nhưng hồn lực cơ bản đã hồi phục. dù sao bọn họ cũng mang bình sữa bên người. Tất cả là thói quen từ lần đại tái lần trước.
Như vậy thì các cô có thể phát huy được trên 50% sức mạnh. Chí ít cũng đủ để tự vệ rồi. Thám hiểm 1 chút có lẽ cũng không sao.
2 cô nàng dìu dắt nhau ra khỏi phòng đi đến 1 căn phòng khác. Nơi đó Liên Tâm đang chăm sóc tiểu Kim. 2 cô cũng đưa quyết định của bản thân và được Liên Tâm đồng ý. Dù sao thì tiểu Kim tạm thời cũng không sao rồi. Cái quan trọng là cần theo dõi 1 thời gian nữa thôi. Trong khi đó đi nhìn ngắm xung quanh cũng không tệ.
Hơn nữa, thân là người của đại lục này thì hứng thú của cô với hư vô chi thành rất lớn. Có cơ hội đi xung quanh cớ sao không làm chứ.
Thế là cả 3 người làm bạn mà đi.
Cuộc thám hiểm của 3 cô gái bắt đầu