Ngay khi lão quái vật định bỏ hết mặt mũi mà cướp thì 1 dọng nói trong góc tối vang lên:
- Uy, lão già, già rồi cũng nên có chút mặt mũi đi. Cần gì phải dành ăn với hậu bối như vậy chứ. Ngược lại tiểu tử này gợi cho ta 1 ý tưởng không tệ. Lát nữa ta sẽ cho lão 1 đĩa đi.
Lập tức mọi ánh mắt hướng về phía dọng nói được cất lên. Từ nơi đó 2 thân ảnh lững thững đi ra. 1 lão già đi đứng liêu xiêu, tay cầm bầy rượu. Gương mặt đỏ ửng. Xem ra là đã say đến không biết đường nào mà lần rồi.
Đi sau là 1 lão bà lưng hơi còng, chống quải trượng. Vẻ mặt tràn đầy phúc hậu.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là tửu ông và thực bà rồi.Thật không ngờ bọn họ vẫn ở trong bóng tối mà theo dõi cuộc nháo kịch này.
Và bây giờ khi cuộc chiến đã đến hồi kết thì bọn họ xuất hiện để dàn xếp tất cả.
Thực bà mỉm cười hiền hòa nhìn Cầm nói:
- Tiểu hỏa tử, thật bất ngờ khi mà ở đây chúng ta lại gặp được 1 đầu bếp trình độ không thua gì ta. Đã thế tuổi còn trẻ như vậy nữa. Thật tò mò không biết sư thừa của ngươi là ai mà có thể đào tạo 1 tiểu quái vật như ngươi thế này.
Cầm lúc này cũng dừng dùng bữa. Quay sang nhìn vị được biết với tên thực bà này, hứng thú nói:
- Sư thừa của ta là ai không tiện nói ở đây. coi như tự học thành tài cũng có thể đi. Ngược lại ta cũng hững thú với bà. Vốn nghĩ ở thế giới này không có mấy ai hứng thú với việc đầu bêp, không ngờ ở đây lại tồn tại 1 đầu bếp đại sư, thật là bất ngờ a.
- Khi đã đến tuổi này thì tu luyện cũng chẳng còn là vấn đề cần chú trọng nữa, chúng ta đều cố tìm cho mình 1 thú vui tao nhã riêng cho bản thân. Như ta thì trầm mê và ẩm thực, lão già này thì nghiện rượu như mạng nên trầm mê vào ủ rượu. còn lão già mất nết đằng kia thì nghiện tất nhưng mà chẳng thích làm gì nên đâm ra thích cờ bạc để kiếm tiền đi ăn nhờ ở đậu của bọn ta.
- Đối với chúng ta bây giờ,, so với việc thực lực tăng mạnh thì càng thích hơn là tìm được 1 tri âm để chia sẻ niềm vui thú của cuộc sống.Và tiểu tử ngươi có thể coi như là người mà ta cần tìm để trao đổi thêm đi. Không biết ngươi có hứng thú không.
Cầm nghe vậy thì khẽ gật đầu. Ngẫm lại cũng đúng,Đến cái tuổi gần đất xa trời thế này rồi mà vẫn không thể nào đột phá thành thần thì cơ hội xa càng thêm xa. Thà rằng tìm cho bản thân 1 thú vui để cuộc sống trôi qua vui vẻ có phải hơn không. Như là huyền lão thì thích ăn mĩ thực cùng uống rượu, như Mục Lão thì ưa thích giả làm 1 lão già vô hại ngắm nhìn học sinh học viện sinh hoạt hàng ngày…
Đối với bọn họ bây giờ, tìm được người có sở thích coi như là 1 niềm vui lớn của nhân sinh. Đó có lẽ chính là lý do dù cho lão đổ thần thiếu tiền nhiều vô cùng nhưng mà 3 lão bà già này vẫn có thể làm bạn với nhau.
Nhưng dù sao thì lão cũng chỉ nghiện ăn mĩ thực chứ không muốn làm đầu bếp. Do đó nhiều cái không thể nào mà trao đổi vậy.
Xem ra đó là lý do vì sao mà bà ta đào tạo cháu mình theo thiên hướng đầu bếp để có thể có được 1 người cùng sở thích để trao đổi đi.
Nhưng rõ ràng cần thời gian rất lâu nữa thì Thiên tuyết mới có thể bắt kịp được thực bà a.
Tuy nhiên bây giờ có Cầm với trình độ không thua gì bà ta. Không thích sao được cơ chứ.
Cầm hiểu điều đó và cũng tôn trọng điều đó. Anh mỉm cười khiêm tốn nói:
- Đâu có, con đường mà ta cần đi còn rất dài. Ngược lại có thể trao đổi cùng ngài cũng là vinh hạnh của ta đi.nhưng trước đó thì cuộc chiến này cũng cần có kết quả chứ.
- Tất nhiên có thể, dù sao cũng là 1 bữa ăn mà thôi. coi như là ta
mời đi. Còn thông tin thì ta có ở đây, ngươi muốn gì cứ hỏi.
Cầm cũng không khách khí mà nói:
- Ta muốn thông tin về tộc nhân ngư. Có phải gần đây bọn họ có biến cố gì không.
Sắc mặt của thực bà bới tươi đi. Bà hơi trầm mặt nhìn cầm nói
- Tiểu tử ngươi… có ý định gì đấy.
- Cái này có quan trọng không.
- Thân là chủ của thế giới ngầm, uy tín nghề nghiệp thì ta vẫn có. Dù câu trả lời có là gì thì ta vẫn cung cấp thông tin đầy đủ chân thực chính xác. Nhưng sau đó ta có làm gì hay không thì không phải là ngươi có thể cản.
- Cũng không có gì mà không nói được. 1 đồng bạn của ta bị bắt đi, và người làm điều đó theo chúng ta suy đoán đó chính là tộc nhân ngư. Do đó ta cần tìm thêm chút thông tin để có thể đi tìm hiểu 1 chút.
Rồi anh lấy ra 1 chiếc vảy đưa cho thực bà.
Thực bà nhìn Cầm 1 cái thật sâu. Theo kinh nghiệm lâu nay thì rõ ràng Cầm không nói dối. Lại nhìn chiếc vảy trong tay. Nếu nàng đoán không nhầm thì nó chính là của nhân ngư hoàng. Không phải cứ tùy tiện là có thể lấy được đâu
Xem ra lời Cầm nói là thật rồi.
Bà cũng an tâm phần nào.
- Thật ra thì thông tin bình thường cũng không phải khó tìm. Bởi tộc nhân ngư cũng có thể coi như là 1 tộc lớn. bọn họ có đuôi cá nhưng nửa thân trên chẳng khác gì chúng ta. Tuy nhiên, khác biệt với các hồn thú khác, sức mạnh cơ thể của bọn họ rất yếu, bất kỳ loài hải thú hay là 1 hồn sư đạt đến đại đấu sư đề dễ dàng dựa vào thể lực đánh bại bọn họ.
- Tất nhiên nếu là như vậy thì tộc nhân ngư sẽ bị diệt tuyệt từ rất lâu rồi. nhưng không, ông trời lấy đi thể lực của bọn họ lại ban cho bọn họ tinh thần lực thiên phú.
- Đừng coi thường tinh thần lực của tộc nhân ngư. Chúng chia làm rất nhiều loại và mỗi loại cố 1 công dụng khác nhau. Đầu tiên, cũng có thể coi như là phổ biến nhất là âm thanh, có thể thông quan tinh thần lực thẩm thấu vào âm thanh để tấn công kẻ địch hay là phụ trợ đồng đôi. Thường bọn họ sẽ chọn cho bản thân 1 loại nhạc cụ hay trực tiếp hơn là thông qua dọng nói của bản thân để tấn công kẻ thù.
- Tiếp theo thì hiếm hơn, đó là mị lực, thường tường trong 100 nhân ngư sẽ có 1 người có mà người đó nhất định phải là nữ. Dựa vào tinh thần lực của bản thân khiến cho kẻ địch trầm mê không thoát ra được.Nhưng cũng không phải tất cả là tuyệt đối, nếu có ý trí kiên định thì có thể dễ dàng thoát ra.
- Cuối cùng là 1 khả năng đặc biệt mà chỉ có nhân ngư vương mới có thể sử dụng.Người đó sẽ được thần khí của tộc nhân ngư là tam xoa kích chấp nhận.Người đó có thể sử dụng tinh thần lực của bản thân điều khiển biển cả. Kích chỉ đến đâu thì biển động đến đó.
Cầm nghe vậy thì sắc mặt cổ quái:
- Đó không phải là sức mạnh của hải thần ư. Tại sao tộc nhân ngư lại có nó/
- Xem ra tiểu tử ngươi cũng biết không ít a. Điều này thì cần trở về thời cực kỳ xa xưa, ta đọc trong điển tịch của tộc nhân ngư thì chồng của 1 vị công chúa trở thành hải thần. người đó mang vị công chúa này lên thần giới nhưng mà đứa con của 2 người không lên được. tuy nhiên nó lại kế thừa sức mạnh của cha và chủng tộc của mẹ để từ đó sáng tạo ra hoàng tộc của nhân ngư tộc. Và nó đã kéo dài đến tận hiện nay.
- Nhưng mà… chỉ sợ rằng.. tộc nhân ngư đang gặp nguy hiểm cực kỳ lớn.