Sau khi mang vào 1 lớp bong bóng đảm bảo việc hô hấp.Ngoài ra còn có loài áo đặc biệt chống nước đảm bảo việc hoạt động 1 cách thoải mái 1 chút dưới nước.
Thật đúng là trang bị tận răng mà.
Sau khi mặc xong tất cả, Cầm theo chân thực bà thoát khỏi lớp màng bảo vệ của thuyền.
Ngay khi thoát khỏi thuyền, Cầm lập tức cảm nhận được áp lực ập đến.Nhưng mà nó không có lớn như anh chàng nghĩ. Đúng là chỉ tương ứng với độ sâu tầm 100m. Chỉ cần có thực lực đấu tông không đấu tôn là có thể hoạt động ở dưới này rồi.
Thực lực của bọn họ có lẽ cũng bị ảnh hưởng nhưng mà cũng không quá nhiều. Chắc chắn đủ để bảo vệ bản thân. Hơn thế nữa,tộc nhân ngư chuyên về tấn công tinh thần lực. Mà về tinh thần lực thì Cầm ngán ai cơ chứ.
Đúng lúc đó, 1 tiểu mĩ nhân ngư bơi dần đến. Khẽ cúi đầu cung kính nói:
- Chào mừng các vị khách quý đã đến tộc nhân ngư. Trước hết cảm ơn quý vị đã mang tiểu công chúa trở về. Mục đích các vị đến đây thì công chúa cũng nói với chúng ta rồi. Hiện giờ các trưởng lão đang mở cuộc họp. Mời các vị tiến vào tệ xá nghỉ ngơi. Khi các vị trưởng lão họp xong thì sẽ gặp các vị sau.
- Dẫn đường đi.
Cầm đi theo tiểu nhân ngư này tiến đến 1 căn phòng ốc được chế hoàn toàn từ 1 loại đá xan hô không biết tên nào đó. Mang cho người ta 1 cảm giác thoải mái không nên lời.
Nếu mà đem bán thì chắc giá cả cũng không thấp nha. Cả thành phố sáng tạo bằng loại này thật không biết giá trị bao nhiêu tiền nhỉ.
Trong đầu suy nghĩ bâng quơ như vậy. Cầm bước vào bên trong. Đúng là nơi mà có nhiều nữ nhân. Bên trong trang trí đơn giản nhưng mà lại có 1 vận vị riêng. Cũng không tệ a.
Ở đó cũng bầy biện 1 chút hoa quả vẫn còn rất tươi mới. rất nhiều loại ở trên đất liền. Xem ra là do thực bà mang đến đi.Những quả đó đều có 1 lớp mỏng bao bọc lại để tránh bị hỏng. Nhưng không biết để làm sao để ăn đây nhỉ.
Nhưng mà Cầm vẫn có chút coi thường sự tiến bộ của tộc nhân ngư. Chỉ thấy tiểu nhân ngư đi đóng tất cả các cửa lại. Cả tòa nhà khẽ lắc 1 cái. Đột nhiên Cầm cảm thấy áp lực biến mất. Không, chính xác là nước đang dần dần biến mất khỏi căn phòng.
Thực bà nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của đám người mỉm cười nói;
- Đây chính là căn phòng ta gợi ý cho bọn họ. Như ngươi biết, ta cũng có chút tài nấu ăn. Nhưng mà nơi này toàn nước như vậy sao có thể làm được cái gì cơ chứ.Nên những căn nhà này được chế tạo. Chúng có 1 cơ chế đặc biệt. Bình thường thì trông không khác gì căn nhà thường nhưng khi khởi động thì cả căn phòng sẽ được bao bọc bởi 1 lớp màng.Đồng thời có 1 loại cá đặc biệt giúp hút hết nước biển ra khỏi nơi này.
- Căn phòng này chẳng khác gì môi trường trên thuyền cả. dùng làm phòng tiếp đãi cho nhân loại.Đồng thời làm nơi cho các tiểu nhân ngư trải nghiệm cảm giác khi trên bờ cũng được.
- Hơn nữa, sau khi ta đến đây. Cũng có kha khá tiểu nhân ngư cảm thấy hứng thú với nấu ăn. Mà làm sao có thể nấu ăn ở dưới nước được. Nên những ngôi nhà như thế này cũng đang dần được mở rộng.
- Thật không biết có trường hợp mà cả thành phố này được bao bọc bởi 1 lớp màng khổng lồ không nhỉ.
- Cái này thì không xảy ra. Dù sao thì nhân ngư cũng là 1 loài hải thú. Bọn họ tuy có thể sinh sống trên bờ như bình thường nhưng theo ta hỏi thì bọn họ vẫn thích việc sinh sống dưới nước hơn. Có thể nói đây chính là bản năng đi. Những căn nhà như thế này phục vụ cho việc nấu ăn hay là trải nghiệm những cảm giác mới lạ chứ không thể thành môi trường sống của tộc nhân ngư.
Nghe vậy các cô nàng khẽ gật đầu như đã hiểu ra. Như các cô vậy, nếu bây giờ cho các cô sống trên núi cao thì sống được đó nhưng hiển nhiên sẽ cảm thấy khó chịu. Đó coi như là cảm giác đi.
Trong khi đó Cầm khẽ nhíu mày.Không biết nó có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của anh không.Nếu bọn họ không muốn rời khỏi nơi đây thì sao có thể
đến làm việc tại hồn tháp cơ chứ. Tất nhiên, nếu chúng ta có thể sống ở môi trường đó đủ lâu thì sẽ quen thuộc được ngay thôi tuy nhiên liệu bọn họ có nguyên ý làm như vậy không cơ chứ.
Anh khẽ thở dài.. cái này dù Cầm có muốn cũng khó lòng thay đổi cái gì. Hồn tháp cũng không thể nào đặt tại dưới nước được. Cực hạn có lẽ là nửa nước nửa bờ tuy nhiên thân là người trung gian thì bọn họ vẫn cần lên cả bờ nữa. tuy không cần sống tất cả thời gian ở bờ nhưng chắc chắn sẽ gặp bất tiện rất nhiều.
Anh khẽ thở dài, dù biết nhưng Cầm cũng đành chịu. Anh cũng không có tiếng nói trong tộc nhân ngư, chỉ hi vọng điều kiện đủ mê người để thuyết phục những trưởng lão kia a.
……
Cũng không chờ đợi quá lâu, có lẽ chờ khoảng 1 ngày thì tiểu nhân ngư dẫn đường cho bọn họ lại đến. cô khẽ cúi chào 1 phát rồi nói:
- Thưa các vị khách quý, các trưởng lão đã bàn bạc và đưa ra quyết định. Mời các vị đi theo ta.
Cuối cùng cũng đến. Cầm thở dài 1 hơi. Chí ít nếu mấy vị trưởng lão kia quyết định gặp mặt thì vẫn là còn hi vọng. Cầm đi theo tiểu nhân ngư này đi đến tòa lâu đài lớn nhất của thành phố này. Tiến vào 1 căn phòng sang trọng.Ở nơi đó đã có rất nhiều nhân ngư đang ngồi trên ghế. Cũng mau là bọn họ không bơi qua bơi lại a.
Ngồi trên chủ tọa là 1 lão mĩ nhân ngư. Nói là lão vì Cầm có thể nhìn ra được vài nết nhăn của tuổi tác còn nàng vẫn đẹp. Chính xác mà nói thì tộc nhân ngư tìm không ra người xấu a.
Nếu Cầm đoán không nhầm thì đó chính là đại trưởng lão đi. Là người cùng thế hệ thậm chí là thế hệ trước của thực bà. Vậy mà trông nàng như chỉ mới qua 30 vậy.Thật đúng là bất ngờ mà.
- Ngươi chính là Dược Phong đi. Trước hết cần cảm ơn ngươi vì đã cứu tiểu công chúa. Nàng chính là hi vọng của tộc nhân ngư chúng ta. Cậu chính là ân nhân của cả tộc ta. Bất cứ lúc nào, cậu luôn được chào đón ở đây. Sau đây ta sẽ cho cậu biết tất cả cổng vào tộc nhân ngư. Bất cứ lúc nào, cậu cũng có thể đến đây. Tộc ta tuy bất tài nhưng mà ở dưới nước này cũng không phải hạng dễ chọc. Nếu gặp kẻ thù không thể chiến thắng, cậu có thể đến đây. Chúng tôi sẽ dùng hết khả năng giúp đỡ cậu.
Cầm nghe vậy cũng gật đầu 1 cái. Dù có lẽ cả đời này anh cũng không cần đến nhưng mà người ta có tâm mà Cầm không có nhận thì quả thật là quá bất kính.
Anh khẽ cúi đầu nói
- Cảm ơn thịnh tình của quý tộc. Tôi rất cảm kích. Nơi đây rất đẹp, là 1 nơi thăm thú và nghỉ ngơi quả thật là không tệ. nếu có thời gian rảnh tôi nhất định sẽ đến thăm các vị. Nhưng có lẽ khách sáo như vậy đã đủ rồi. Các vị có lẽ đều đã biết mục đích mà ta đến đây đi. Hồn tháp mà ta định thiết kế muốn lan rộng cả hải vực này thì nhất định cần các vị. Lần hợp tác này với các vị có thể nói là trăm lợi không 1 hại. Có thể khiến các vị đạt được địa vị siêu nhiên mà không cần có thực lực tuyệt đối. Không phải rất là tốt hay sao.
Cầm cũng không nói nhiều mà yên lặng chờ đợi. Anh biết Nhã Kỳ có lẽ đã nói hết những điều cô nàng chứng kiến rồi.Cầm nói thêm cũng chẳng làm thêm gì. Anh cũng đã chuẩn bị sẵn những lý luận của bản thân rồi
Giờ chỉ còn chờ vị trưởng lão này quyết định thôi.
Chỉ thấy đại trưởng lão hít sâu 1 hơi rồi nói:
- Đề nghị này xác định rất mê người nhưng có lẽ chúng tôi phải từ chối rồi.