Vườn hoa bên ngoài nhà họ Sở cũng rất lớn, trồng đủ các loại hoa cỏ quý hiếm.
Cô đi xuyên qua những lớp thực vật này, dạo bước đi trên con đường đá, đi đến gần một bể bơi, cô đang định đi đến ghế cạnh bể bơi để ngồi xuống nghỉ ngơi một hồi, cô lại nghe thấy đoạn đối thoại truyền đến từ bên cạnh.
“Trận lửa lớn ngày hôm đó trên du thuyền là do cậu đã làm?” Cô dựng lỗ tai lên, cô đã làm vệ sĩ bên cạnh Lệ Đế Minh một đoạn thời gian, cũng chính vì vậy mà có thể nhận ra được âm thanh của anh.
Người đang nói chuyện với anh là ai, cô không thể phân biệt được.
Nhưng mà giọng điệu của đối phương tràn đầy châm chọc: “Dù sao thì kể từ lúc tôi bắt đầu đứng bên phe đối lập với cậu, cậu đã có thể vô cùng tự nhiên mà liên kết chuyện này với tôi cùng một chỗ, có đúng không hả? Cậu cảm thấy tôi đang trả thù cậu thay cho Tố Vân đó à?” 2078760_2_25,60Tố Vân, đây là một cái tên xa lạ.
Vốn dĩ Cố Chiêu Nghi không phải là người thích nghe lén người khác, hơn nữa đây là cuộc đối thoại riêng tư của bọn họ, cô nên rời khỏi, nhưng mà cô phát giác ở một chỗ khác dường như cũng có người đang từ từ đi qua bên đây, cái này làm cho cô không có cách nào rời khỏi được.
Lệ Đế Minh không trả lời, sau đó nhanh chóng truyền đến âm thanh của người đàn ông đó, dường như là người đàn ông đã tức giận ngay lập tức: “Lệ Đế Minh, lúc đó cậu đã bảo đảm như thế nào? Không phải cậu đã nói... sẽ đối xử tốt với cô ấy hả? Nhưng mà kết quả cuối cùng là cái gì chứ, tại sao cô ấy lại... chết, hơn nữa còn bởi vì cậu mà chết!”
“Tôi nói cho cậu biết, đời này tôi đều đứng bên phe đối lập của cậu, tôi muốn cậu phải ôm lấy thân phận người có tội mà sống sót, tôi muốn nhìn thấy cậu tự trách, áy náy, bởi vì đây là cậu đã thiếu Tố Vân."
“Tố Vân đã chết rồi, mà cậu dựa vào cái gì lại có được hạnh phúc, cậu dựa vào cái gì mà yên tâm thoải mái sống sót như vậy, trên thế giới này bất cứ chuyện gì cũng đều phải công bằng... cậu nợ cô ấy thì phải