Edit: Doll
Trà Xanh và Trung Khuyển cãi nhau, Trung khuyển như hũ nút chỉ biết quỳ xuống nhận sai, Trà Xanh cảm thấy không thú vị liền nhanh chân chạy mất, trên người chỉ mặc áo ngủ mỏng như cánh ve.
Trà Xanh chạy vào quán bar lớn nhất thành phố, sau đó gọi lung tung vài loại rượu quý nhất, quán bar này không phải do Trung Khuyển mở mà do Chó năm đó suýt theo đuổi được Trà Xanh mở, mỗi khi tâm tình buồn bực Trà Xanh sẽ tới nơi này uống rượu.
Trà Xanh vừa mới cầm lấy một ly Tequila* liền nhìn thấy Chó đầy đầu mồ hôi chạy tới gọi cậu bảo bối.
"Bảo bối của tôi, em làm sao vậy?"
Trà Xanh leng keng rót bình Tequila tiếp theo, sau đó chớp đôi mắt mê ly nói: "Cãi nhau...!với...!Trung Khuyển.
"Cái gì? Sao hắn có thể khi dễ bảo bối của tôi được? Chi bằng em đuổi hắn đi, ở bên tôi, được không?" Chó ôm lấy eo nhỏ mềm dẻo như dương liễu của Trà Xanh, nhẹ nhàng xoa nắn.
Trà Xanh lắc đầu: "Anh tệ hơn, lần trước anh...!lần trước ở trên giường...!căn tôi...!hút nụ Trà của tôi cả đêm, đau gần chết!"
"Ôi, ông trời nhỏ của tôi, kia không phải là em chướng mắt hoa của tôi ư?" Chó hơi ủy khuất mà nói.
Trà Xanh hất văng tay anh ta, đi lên sân khấu trong quán bar bắt đầu múa cột, các vị khách uống rượu bên dưới huýt sáo nhao nhao lên, bên cạnh Trà Xanh còn có một ít chó nhân cơ hội ăn đậu hũ.
Chó cau mày, anh ta đuổi đám chó trong quán bar đi, một tay bế Trà Xanh đi vào phòng ngủ, một đêm không mộng mị.
Trung Khuyển ở dưới lầu chờ vài ngày, Chó mới bằng lòng đem Trà Xanh tra lại cho hắn.
Trà