Bùi Y đưa ra lời mời tham quan với Louis, Louis vui vẻ đồng ý.
Hai ma đi ngang qua đám người chơi đang ra sức đào quặng, đi về phía thành phố ngầm của Bùi Y.
“Nhìn kìa, lão Lou đi ra ngoài cùng mỹ nam thần bí.”
“Là cốt truyện mới sao? Trò chơi này làm cốt truyện thật mờ mịt a.
Không ở gần đó thì sẽ không nhìn thấy.”
“Tôi cảm thấy như vậy thì cảm giác nhập vai sẽ mạnh hơn, nếu không ông đang đào quặng thì đột nhiên xuất hiện màn CG mở đầu, thật mất hứng.”
“Mau mau, đi xa.
Đuổi kịp đuổi kịp, tổ đội theo dõi lão Lou.
1/5”
“2/5, mang theo tôi với.”
Một đám lớn người chơi ném xuống khoáng thạch trong tay, lén lút đi phía sau Louis cùng Bùi Y, muốn đi đến thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.
Viện Trưởng nhìn bọn họ, lắc lắc đầu: “Một đám lỗ mãng, tôi đã sớm thử rồi, căn bản không thể ra nổi.
Nếu không tôi đã dẫm lên cả cái bản đồ này, làm gì còn ngoan ngoãn ở chỗ này đào quặng a.”
Quả nhiên, đám người chơi đi không xa đã đụng phải một cái kết giới trong suốt.
“Đệt, game thực tế ảo còn có tường không khí?”
“Sao bảo là bản đồ không giới hạn chứ? Tường không khí là cái quỷ gì? Sau đó là bản vẽ sao?”
“Bản vẽ cái quả bóng nhà cậu ý, thấy lão Lou cùng đại mỹ nam không? Cậu đi một cái lên trên bản vẽ thử xem.”
Bùi Y quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện một đám Goblin cùng Slime đang chen trong kết giới, mắt trông mong nhìn bọn họ.
“Bọn họ đang làm cái gì?” Bùi Y hỏi.
Louis liếc về phía sau, vô cùng bình tĩnh dùng lý luận “linh hồn chiều không gian khác” để trả lời: “Em biết đấy, bởi vì sinh ra ở chiều không gian khác, chưa từng cảm nhận được sự phồn hoa của Daknas nên bọn họ vô cùng trông mong thế giới bên ngoài.
Thế nhưng bây giờ ta cảm thấy vẫn chưa phải lúc.”
Bùi Y gật gật đầu: “Quả thật.
Thành phố đã xây dựng xong bên ngoài quá nhiều, trước khi những con dân mới tới chưa xây dựng được lòng trung thành thì tốt nhất là không nên thả ra, bởi vì bọn họ thực dễ dàng chạy mất.
Đặc biệt là Goblin.”
Cũng máy đám người hơi Goblin đông đảo không nghe thấy đoạn đối thoại này, bằng không sẽ thực sự chua xót đến phát khóc.
Trò chơi này khinh bỉ quá chân thật.
Từ bên ngoài thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đi đến bên ngoài thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy chỉ mất chưa đến 10 phút.
Khoảng cách này là khoảng cách gần nhất có thể chấp nhận giữa hai thành phố ngầm không quen biết, không thể thay đổi.
Ở thế giới dưới nền đất, đánh nhau có vũ trang giữa các thành phố ngầm là chuyện bình thường, cho nên căn bản sẽ không có một thành chủ nào xây dựng thành phố của mình gần như vậy.
Còn thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm cùng Vĩnh Nguyệt Chi Huy, đương nhiên là để thuận tiện cho người chơi làm nhiệm vụ mới giả thiết như vậy.
Louis biết điều này, nhưng Bùi Y không biết.
Cho nên mị ma ở bên ngoài thành phố ngầm của mình uyển chuyển ám chỉ Louis: “Các hạ, em cảm thấy sau này chúng ta có thể mở rộng thành phố ngầm của chúng ta ở những phương diện khác nhau, ở giữa có thể thành lập chợ mua bán để xúc tiến hợp tác giao lưu giữa các bên, ngài cảm thấy thế nào?”
Louis: “Đề nghị rất tốt.”
Bùi Y vui vẻ lộ ra răng nanh.
Louis cảm thấy mình bị đánh trúng.
Hắn thực sự muốn khen đội mỹ thuật cùng tạo hình một chút, cái răng nanh này hắn thích.
Bùi Y thấy ác ma đỉnh cấp nhìn chằm chằm miệng mình, nhỏ giọng kinh hô một chút, giơ tay che miệng.
“Thất lễ.” Y nhỏ giọng nói.
Khi Bùi Y còn nhỏ có một nữ công tước quỷ hút máu vô cùng thích y.
Lúc ấy Bùi Y tưởng huyết thống mị ma của mình rốt cuộc cũng kích hoạt rồi, bao gồm cả 17 anh trai cùng phụ thân cuồng công tác của y cũng cảm thấy như vậy.
Thẳng đến —- nữ công tước cắn y một cái, còn nằng nặc đòi đút máu cho y để sơ ủng (biến một người khác thành ma cà rồng).
Anh cả dùng một lọ nước hoa mùi tỏi để cứu Bùi Y nhỏ tuổi.
Nữ công tước tiếc nuối tỏ vẻ: “Thật sự không thể làm con ta sao? Nhà các vị có 18 con trai, mà ta một đứa cũng không có.”
Phụ thân đại ác ma của Bùi Y chỉ vào cửa lớn lâu đài, tặng nữ công tước một