Vương quốc Rolles của đại lục Audi mấy ngày trước nhận được ý chỉ của thần.
Ở một vùng núi non hoang vu thuộc địa phận vương quốc Audi xuất hiện kẻ địch đến từ Ma giới.
Bọn chúng tàn bạo lại hung ác, vị thần do bọn chúng thờ phụng nhìn trộm thần bảo hộ của đại lục Audi — nhần Nhật Viêm sinh ra từ mặt trời, lúc nào cũng sẵn sàng kéo ngài ấy xuống khỏi thần đàn, cắn nuốt ngài ấy.
Đây nếu là thần quan nói, quốc vương Rolles có lẽ còn không tin, nhưng thần dụ này do hắn nhìn thấy tận mắt, hắn nhìn thấy thần mặt trời Nhật Viêm hạ xuống thần điện, nói với hắn: Phía đông xuất hiện ma vật đáng sợ, vương quốc Rolles nguy hiểm vô cùng.
Phải thừa dịp trước khi kẻ địch trở nên mạnh mẽ mà bóp nát chúng từ trong nôi.
Quốc vương Rolles sống cả đời, đây là lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt thần dụ.
Hắn cảm thấy đây là sự ưu ái của thần đối với hắn, hắn phải liều mạng vì vị thần của hắn.
Vì thế, không cần thần quan thúc giục, quốc vương Rolles tự mình dẫn binh, mang theo đại quân của vương quốc xuất phát.
Bọn họ gấp rút hành quân hai ngày, đến vùng núi Hắc Sơn.
Cách từ xa, quốc vương Rolles cùng đại quân của hắn đã thấy mây đen chiếm lĩnh cả một khoảng trời.
Thần quan nghiêm túc nói: “Quốc vương bệ hạ, ta cảm thấy được một lượng ma lực vô cùng đáng sợ, hơi thở hắc ám bạo ngược đang vây quanh lấy núi Hắc Sơn.”
Quốc vương Rolles: “Ta thấy.
Có phương pháp đối phó gì không? Vị thần của chúng ta, quốc gia của chúng ta đều cần chúng ta bảo vệ.”
Thần quan suy nghĩ thật lâu, sau đó nói: “Kỵ sĩ của thần điện đồng loạt ngâm xướng lời ca ngợi thần mặt trời có lẽ có thể tạm thời xua tan hắc ám.
Nhân cơ hội này, đội kỵ binh của chúng ta có thể xông vào đại bản doanh của họ, làm suy sụp hệ thống phòng vệ của họ.
Nhóm thần quan sẽ ở bên hỗ trợ, để ngừa xảy ra những vấn đề khác.”
Quốc vương Rolles: “Vậy ngươi còn chờ cái gì? Nhanh đi làm đi.
Nguyện thần mặt trời phù hộ chúng ta!”
Thần quan cũng nói “Nguyện thần mặt trời bảo vệ chúng ta”, sau đó bọn kỵ sĩ thần điện rút ra trường kiếm, chỉ về phía chân trời, bắt đầu ngâm xướng lời ca ngợi.
Ma nhãn trung thực mà ghi lại những điều mà nó ‘thấy’, cũng tiến hành phát sóng trực tiếp dưới mệnh lệnh của Bùi Y.
Tất cả các sinh vật trong doanh địa Ám Dạ Chi Tâm đều có thể thấy buổi phát sóng có độ nét siêu cao này.
Bùi Y đã gửi phi quạ cho Louis, nhưng còn chưa nhận được trả lời.
Y chỉ có thể cùng nhóm huyết tinh lĩnh chủ bàn bạc xem nên đối phó với kẻ địch thế nào.
Cũng may, huyết tinh lĩnh chủ do ác ma đỉnh cấp triệu tập từ các thành phố ngầm đều là các thống soái tài giỏi, Bùi Y chỉ cần ngồi làm linh vật, bọn họ có thể tự cho ra mười mấy loại phương án đối địch.
Trong lúc thảo luận, câu Bùi Y hỏi nhiều nhất là: “Làm như vậy có bao nhiêu phần trăm thắng?”
Nhóm huyết tinh lĩnh chủ đều vô cùng tự tin, đáp án không một ai là không phải: “Trăm phần trăm.”
Bùi Y không biết là đối phương quá yếu hay là thành phố ngầm của Louis các hạ quá mạnh.
Nhưng cho dù là loại nào thì thắng lợi theo cách nghiền áp đều luôn vui sướng.
Các người chơi không có tư cách tham gia thảo luận chiến thuật, bọn họ chỉ có thể chờ ở bên ngoài chủ trướng, chờ nhiệm vụ thông báo, thuận tiện còn có thể cùng NPC khác xem phim.
“Ây da, thánh kỵ sĩ đối diện bắt đầu đọc thần chú! Chúng ta không cần đánh gãy à?”
“Câu thần chú này đã được một nửa, các ông cảm thấy có gì khác không?”
“Tha thứ tôi nói thẳng, không có.”
“Thần chú còn chưa đọc xong, không phản ứng là bình thường.”
“Không ai cảm thấy thời gian đọc thần chú này quá dài? Thông thường, một câu thần chú, nếu nó không phải đọc ngược, thì thời gian càng dài tính sát thương càng lớn.
Đều đã qua hơn ba phút mà câu thần chú này còn chưa xong, tôi cảm thấy chờ hắn đọc xong thì đây nhất định là một chiêu lớn kinh thiên động địa.”
“Vậy làm sao đây? Không có nhiệm vụ mới.”
“Tôi cảm thấy chúng ta không thể quá phụ thuộc vào nhiệm vụ.” Tiểu Phong vuốt cằm nói: “Từ loại tính chất oái oăm của trò chơi này mà nói, có rất nhiều sự kiện ngẫu nhiên sẽ bị cho là nhiệm vụ, phép tính cụ thể tôi vẫn chưa rõ ràng lắm.
Nhưng có thể phán đoán ra, một vài nhiệm vụ có khả năng tự sáng tạo.”
Cầu Cổn Cổn chớp mắt, nhìn Tiểu Phong nói: “Nói, Phong Vương, ông muốn làm gì?”
Tiểu Phong: “Chúng ta hẳn là lập một đội đặc chủng, đi thử đánh gáy đối phương đọc thần chú.
Đầu tiên, chúng ta không biết sát thương cùng phòng ngự của đối phương, tiếp theo, trừng phạt tử vong của bản đồ hoạt động cũng không rõ ràng.
Cho nên, đội đặc chủng này cũng coi như là đội khai hoang cảm tử.
Tôi đi lập, không cưỡng chế yêu cầu, ai sẵn sàng thì tổ đội với tôi.”
Tiểu Phong mới vừa nói xong, thông báo xin gia nhập đội của hắn đã bị nổ.
Tiểu Phong: “Chậm một chút chậm một chút, tôi lag rồi.
Chúng ta vẫn là lập yy trước đi.”
Vài phút sau, yy mặt trận thống nhất đã lập xong, tổ khai hoang cảm tử của Tiểu Phong cũng đầy.
Tiểu Phong: “Tôi nhấn mạnh một lần nữa, chỉ có đoàn của chúng ta đi trước dò đường, mọi người không cần nóng lòng xông lên.
Trong trò chơi này mối quan hệ giữa chúng ta và NPC vô cùng chặt chẽ, nhỡ đâu người khai hoang quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến hành vi của NPC, mất nhiều hơn được.
Tôi biết hôm nay có rất nhiều bạn bè từ khu khác đến khu 1, tôi mong mọi người có thể nghe lời khuyên của tôi.
Thực sự không cần nóng nảy, cảm ơn mọi người.”
Cầu Cổn Cổn không gia nhập đổi khai hoang cảm tử của Tiểu Phong, bởi vì có không ít người chơi cùng chỉ huy đến từ khu khác nên quyền chỉ huy của Tiểu Phong cũng không quá rõ ràng.
Cầu Cổn Cổn nghĩ, lăn về phía chủ trướng của mị ma.
Hơn một trăm huyết tinh lĩnh chủ cùng nói chuyện, âm thanh tranh luận làm cho trong lều có vẻ vô cùng ồn ào.
Bùi Y chớp mắt, có chút khó khăn trong việc nên chọn phương án nào.
Y thở dài, có vẻ đã cảm nhận được phiền não hạnh phúc của lĩnh chủ một thành phố ngầm cao cấp.
Lúc ánh mắt đang rơi tự do, Bùi Y thấy lều trại nhấc lên một góc, một con Slime hồng nhạt hình cầu lăn vào.
Cầu Cổn Cổn một đường lăn đến bên chân Bùi Y, được mị ma ôm lên.
Bùi Y đặt Cầu Cổn Cổn lên bàn, vuốt cái nơ bướm trên đầu nàng, hỏi: “Hầy, sao mi lại ở đây? Mi có biết chủ nhân nhà mi đi đâu không?”
Cầu Cổn Cổn