Trong không khí đều là một mùi máu tươi dày đặc. Đó không phải là mùi máu sinh ra do bị thương bình thường, mà là lĩnh vực do nhóm huyết tinh lĩnh chủ phóng ra. Trong kết giới máu tươi, tất cả các sinh vật dưới nền đất đều rơi vào trạng thái buff cuồng bạo.
Cả chiến trường hỗn loạn ma lực và cuồng loạn, một số lượng lớn ma pháp công kích như những chùm pháo hoa sáng lạn, dưới cảnh tượng mỹ lệ là tàn khốc cùng tử vong.
Âm thanh va chạm giữa trường kiếm và khiên vang lên hết đợt này đến đợt khác, mảnh gãy của kiếm cùng khiên văng ra, một người rồi lại một người ngã xuống, có nhân loại, cũng có sinh vật dưới nền đất.
Các người chơi vừa thở d.ốc vừa cảm thán với nhau: “Tình cảnh này quá mịa nó chân thật. Chỉ là mosaic hơi nhiều, hiện giờ màn hình của tôi đều là mosaic, tôi thật tuyệt vọng a.”
“Ừm, ông có thể sử dụng thiết bị làm đẹp mosaic. Ông biết hình ảnh trò chơi bây giờ của tôi là gì không? Tất cả đều là bánh mì cùng mứt trái cây.”
Khi thi thể trên chiến trường đã đủ nhiều, nhóm pháp sư vong linh lên sân khấu.
Bên của vương quốc Rolles cùng thành phố ngầm đều có pháp sư vong linh, thế nhưng pháp sư vong linh của bên đầu tiên thực ra cũng không phù hợp với tín ngưỡng chủ của thế giới này. Nhưng ai bảo hiện giờ là chiến tranh chứ? Thần mặt trời do ý thức thế giới điều khiển mặc kệ cái gì là tín ngưỡng với không tín ngưỡng, chỉ cần đủ mạnh thì đều lên cho ta!
Pháp sư vong linh của nhân loại sống cả đời cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ có một ngày có thể khống chế đội quân vong linh dưới sự chứng kiến của Thần mặt trời. Nghĩ lại cẩn thận, đây cũng coi như là đỉnh cao của cuộc đời đấy chứ.
Mà pháp sư vong linh của bên thành phố ngầm — cũng chính là các vu yêu — híp mắt, ồn ào bảo nhóm huyết tinh lĩnh chủ gia tăng kết giới máu, nếu không ánh mặt trời ảnh hưởng đến sự phát huy của họ.
Câu thần chú dài dòng được ngâm xướng, thi thể trên chiến trường vặn vẹo chuyển hóa thành vong linh, bộ xương khô, cương thi… Những vong linh đẳng cấp thấp này chuyển hóa vô cùng dễ dàng, chúng như là rối gỗ bị giật dây, bị ma lực điều khiển đứng lên, nghiêng đầu, thọt chân, cánh tay bị chém đứt cùng phần bụng bị đâm thủng tạo thành ấn tượng cơ bản của những sinh vật khác đối với đại quân vong linh.
Pháp sư vong linh bên phía vương quốc Rolles ngừng việc niệm chú.
Thần quan cau mày hỏi: “Làm sao vậy?”
Sắc mặt pháp sư vong linh trắng bệch, hốc mắt hãm sâu, quầng thâm mắt đen sì làm hắn trông như mắc bệnh về thận.
“Chúng ta xong rồi.” pháp sư vong linh nói: “Thi thể căn bản không đáp lại sự kêu gọi của chúng tôi.”
Các vu yêu cầm pháp trượng múa may lung tung.
“Ta không thể nghĩ nổi, rốt cuộc cái gì cho đám pháp sư vong linh đó dũng khí để cảm thấy có thể đoạt thi thể dưới tay vu yêu chúng ta.”
“Ừm, có cái gì cần chú ý sao?” Một người chơi đứng bên cạnh pháp sư vong linh hỏi.
Vu yêu: “Hoạt động bộ não nhỏ xíu của mi một chút đi, huyết tộc. Mục tiêu cuối cùng của pháp sư vong linh chính là biến thành vu yêu. Cho nên làm vu yêu, cấp bậc trời sinh của bọn ta đã cao hơn pháp sư vong linh rồi, dựa theo nguyên tắc đáp lại lời kêu gọi của cấp bậc cao hơn, chỉ có rách nát bọn ta không cần thì chúng mới có thể triệu hoán được.”
Người chơi: “Thì ra là thế. Huấn luyện viên, tôi muốn học.”
Vu yêu: “Có cơ hội thì đến thành phố ngầm thứ 3 của Chư Thần Hoàng Hôn tìm ra, đúng lúc ta muốn nhận thêm mấy học đồ mới.”
Người chơi: “!” Hắn cảm thấy mình đã ngửi được hơi thở của một ngành nghề mới!
Tình hình trên chiến trường vô cùng tốt, Louis như là một vị vua ngạo mạn, mở cánh bay trên không trung tuần tra toàn bộ chiến trường. Quả nhiên, đây là tác dụng kỳ diệu của việc nâng cao trị số.
Đối với Louis mà nói, đây chỉ là nâng cao vài trị số, nhưng đối với ý thức thế giới Audi mà nói đây là năng lượng của thế giới làm bằng sắt.
Nó cắn răng gia nhập thêm càng nhiều năng lượng, cũng thúc đẩy quá trình hành quân của các vương quốc khác trong đại lục.
Cửa truyền tống được mở ở khắp mọi nơi, quân đội của cả đại lục chỉ trong một ngày đã tập trung đến vùng phụ cận của vương đô Rolles.
Hình ảnh từ ma nhãn truyền đến cho Louis, hắn triệu tập nhóm thống soái mở họp, mị ma Bùi Y ngồi dự tính. Cầu Cổn Cổn làm sủng vật bầu bạn mị ma nên cũng nhận được quyền bàng thính.
Sau đó, Cầu Cổn Cổn livestream ra bên ngoài. Các người chơi —
“Ha? Vẫn chưa dây dưa xong?”
“Tôi không ổn, tôi không động đậy nổi rồi.”
“Tôi vẫn có thể lên, buông tôi ra. Tôi còn có thể online 3 tài khoản nữa!”
“Về sau ai nói với tôi là mỗi tháng một hoạt động quá ít thì tôi sẽ chụp cái hoạt động của game này lên mặt hắn. Các người đã từng thấy hoạt động nào ngay cả thở cũng không ra hơi chưa? Tôi đã từng trải qua.”
“Tôi sẽ cố hết sức, tôi đã đổ máu vì mị ma, tấm bia đá lịch sử phải có tên họ của tôi.”
“Chịu không nổi, offline ăn cơm. Chơi game làm tôi giảm được cân, trò chơi này trâu bò.”
“Không phải, ai còn nhớ nhiệm vụ này ban đầu là tấn công vương đo, cướp đoạt bảo tàng? Sao mà càng đánh tôi lại thấy cách vương đô càng xa?”
“Vương đô không dễ vào, đá quý không dễ lấy a.”
“Tôi có một suy nghĩ lớn mật —”
“Tổ đội một nhóm đặc chủng để ăn trộm? Không chỉ ông có suy nghĩ này, đoàn của Tiểu Phong và Viện Trưởng đã lập xong cả buổi, lúc này chắc đã sờ đến vương đô rồi đó.”
“Đệt? Đây là thế giới của đại thần?”
———–
Louis phân khu cho nhóm huyết tinh lĩnh chủ, để cho họ phân bố đều bốn phía doanh địa, chống lại viện quân đột nhiên xuất hiện của các vương quốc khác từ trong trận truyền tống.
Chiến tranh vẫn tiếp tục.
Thực ra Bùi Y có chút ngo ngoe rục rịch, y cho rằng những sinh vật trên mặt đất này không thể ngăn cản được phép thuật mị hoặc của mình, y chậm chí có thể đi vào vương thành mà không chịu một chút thương tổn nào, đến trước mặt quốc vương, cho hắn hai roi.
Louis nghe xong ý tưởng của Bùi Y, nhìn ánh mắt đầy mong đợi của y, nghĩ nghĩ liền nói: “Như em mong muốn.”
Cứ như vậy, Bùi Y lên chiến trường. Đương nhiên, ác ma đỉnh cấp vẫn đi theo bên người y.
Mị ma kích động vỗ cánh, cái đuôi vung vẩy trái phải theo một loại quy luật riêng.
Y mỉm cười với các sinh vật trên mặt đất, khởi động mị hoặc.
Nhưng không biết vì sao, những sinh vật trên mặt đất đó không có một chút biểu cảm si mê nào, thậm chí ngay cả choáng váng cũng không có, mà là đầy sợ hãi hoảng loạn.
Bọn họ nếu không
phải nhìn thấy là rồi dọa ngất xỉu thì cũng là ném vũ khí xuống hét chói tai chạy mất.
Điều này làm Bùi Y vô cùng khó hiểu.
Y vuốt gương mặt mình hỏi ác ma đỉnh cấp: “Louis các hạ, gương mặt em khó làm người khác chấp nhận như vậy sao?”
Louis: “Không, em là mị ma gợi cảm xinh đẹp nhất ta từng thấy.”
Bùi Y nói như hỏng mất: “Vậy tại sao bọn họ lại có biểu hiện như vậy? Giống như nhìn thấy hình ảnh gì khủ.ng bố lắm.”
Louis thu hồi lại biểu tình lạnh lẽo, ánh mắt trừng nhân loại như nhìn chất vô cơ của mình hồi nãy, vẻ mặt nhu hòa nói: “Có lẽ thẩm mỹ của các sinh vật trên mặt đất rất tệ.”
Đây chắc chắn là lần bị bôi nhọ thảm nhất của các sinh vật trên mặt đất, nhưng bọn họ không có cách nào phản kháng.
Bùi Y vô cùng thuận lợi mà tiến vào vương đô, những kẻ không kịp chạy trốn hoặc là cứng đầu chống chọi trên đường đều đã biến thành những thành viên của đội quân vong linh, thành người bảo vệ của Bùi Y.
Louis liếc nhìn đám xương khô cùng cương thi ngày càng nhiều bên cạnh, lại một lần nữa xuất hiện suy nghĩ muốn tẩy não đám vu yêu này.
Xin hãy dùng vong linh làm những chuyện mà pháp sư vong linh nên làm, đừng có mỗi ngày điều khiển vong linh hóng chuyện. Không tiền đồ.
Louis đánh tan hai bộ xương để cảnh cáo, các vu yêu phát ra âm thanh “ýyyy” vô cùng ghét bỏ, sau đó lén lút mà chỉ huy những phần cụt tay cụt chân còn lại trên mặt đất, cũng chính là rác rưởi trước đó bọn họ không cần.
Vì thế, pháp sư vong linh bên phía nhân loại phát hiện, bọn họ ngay cả rác rưởi cũng không nhặt được.
Pháp sư vong linh, từ nhập môn đến bỏ cuộc, chỉ kém một trận chiến với đám vu yêu không biết xấu hổ.
Bùi Y tiếp tục đi về phía cung điện của vương quốc Rolles. Cùng lúc đó, các người chơi cũng tiếp cận cung điện.
Làm người chơi lâu năm, bọn họ tin chắc rằng không có con đường nào không thể đi được, chỉ có người chơi không đủ nỗ lực. Cho dù phó bản cùng bản đồ nào, chỉ cần bạn cố gắng thì đều sẽ có thể phát hiện nơi dừng chân cùng con đường ở những góc xó xỉnh, tránh được đa số quái NPC.
Còn cái nào tránh cũng không tránh được, thì đánh một trận đi.
“Chúng ta đến vương cung, bây giờ chuẩn bị trèo tường. Chú ý đi sát góc tường, không được sử dụng tọa kỵ bay nổi bật. Cái tên kia, mau thu hồi lại ngựa u linh của ông đi, thú cưỡi cấp 8, là đang sợ quái không phát hiện ra ông đấy à?” Tiểu Phong vừa nói vừa chỉ huy các thành viên trong đoàn xếp chồng lên nhau: “Vị trí cuối cùng, Lộc Cộc Lộc Cộc ông lên, khi thò đầu lên chú ý xem trong vương cung có con quái nào không.”
Lộc Cộc Lộc Cộc duỗi cổ nhìn lướt qua cung điện: “Báo cáo, không có bất cứ mục tiêu nào cần chú ý.”
Tiểu Phong: “Mọi người lên, tốc độ nhanh chút.”
Vương cung của Rolles còn quanh quẽ hơn so vói suy nghĩ của người chơi.
“Không chừng tất cả lực lượng đều đi đánh giặc, vương cung không còn thủ vệ nữa.” Viện trưởng buông tay nói.
Tiểu Phong: “Trò chơi này sẽ tốt như vậy?”
Viện Trưởng: “Thành phố ngầm sẽ không, nhưng không phải tấm bản đồ này do Đại sư quyển trục làm à? Đại sư quyển trục có nhiều nơi còn chưa làm xong ý.”
Tiểu Phong: “Viện trưởng, tôi thấy hình như ông thông minh lên đó.”
Viện Trưởng: “Tôi vẫn luôn thông minh, cảm ơn.”
Các người chơi tìm kiếm bảo tàng của quốc vương trong cung điện trống trải, mà Bùi Y cùng Louis cũng bị sức chiến đấu cuối cùng còn sót lại của vương cung bao vây.
Roi của mị ma thiếu chút nữa là đánh vào người quốc vương Rolles, nhưng thần quan lại tự mình xông lên chắn, còn hiên ngang lẫm liệt nói: “Ma vật, Thần mặt trời sẽ không bỏ qua mi.”
Bùi Y vô cùng tức giận, y dùng sức vung roi.
Roi chỉ để lại một dấu vết nhợt nhạt trên người thần quan. Lúc đầu thần quan không thể tưởng tượng nổi, sau đó lộ ra nụ cười đắc ý: “Thần mặt trời phù hộ.”
Bùi Y: “….” Cảm thấy mình bị xúc phạm.
Đúng lúc đó Louis ôm lấy Bùi Y từ phía sau, tay cầm roi của y.
“Bang—-” âm thanh xé gió của sợi roi truyền đến, đập thật mạnh vào một thứ gì đó.
Quốc vương Rolles lăn xuống từ trên vương tọa, một giây cuối cùng của cuộc đời, hắn mơ hồ thấy cảnh tượng Thần mặt trời tức muốn hộc máu mà đập nát thần đàn. Nhưng hắn vĩnh viễn cũng không thể tự hỏi ý nghĩa sâu xa bên trong đó, bởi vì đại não của hắn, thân thể của hắn, rất nhanh đã bị vu yêu khống chế, hắn, sắp biến thành một con cương thi thứ N không có tư duy.
Quốc vương đã chết, đám kỵ sĩ vây quanh Bùi Y cùng Louis bắt đầu náo loạn. Thần mặt trời thông qua cảm giác cắn răng lại một lần nữa phân tán lực lượng của mình vào trong người đám kỵ sĩ này.
Nó sử dụng đám kỵ sĩ lại một lần nữa bao vây thanh trừng Louis.
Cái đuôi của Bùi Y cuốn trên đùi mình, y nắm chặt vũ khí, lỗ tai nhòn nhọn cụp xuống, có vẻ vô cùng khẩn trương. Dưới tình huống như thế, y thăng cấp thiên phú mị hoặc, làm cho động tác tấn công của đám kỵ sĩ trở nên hoảng hốt trong nháy mắt.
“Các hạ, hình như bọn chúng có chút bất thường.”
Louis nheo lại mắt: “Ta tới xử lý.”
—————
Hết chương 108