Cốt Long!
Không thể phủ nhận, trong một giây mị ma đã động lòng.
Nhưng mà y rất nhanh đã khôi phục lý trí.
Đó chính là một con Cốt Long, cho dù nó chỉ còn lại có xương cốt thì cũng là một con rồng.
Mà rồng, là một loại sinh vật không có núi vàng núi bạc núi đá quý thì không thể nuôi nổi.
Bùi Y, thực đáng tiếc, không thể nuôi nổi một con rồng, cho dù là một con Cốt Long không cần ăn gì cả.
Y uyển chuyển từ chối đề nghị của Louis: “Vô cùng cảm ơn ngài, các hạ.
Thế nhưng chỉ sợ em không thể nuôi nổi một con Cốt Long.”
Mị ma thở dài, lỗ tai nhòn nhọn cùng cái đuôi buông thõng xuống.
Louis nhìn lỗ tai mị ma, ngón tay giật giật.
Hắn mở mồm, còn chưa kịp phát ra âm tiết đầu tiên đã có một thanh âm khác cắm vào.
“Muốn Cốt Long? Thành phố của mị ma cậu có phải ở bên cạnh đúng không?” Thanh âm này có chút trầm thấp nhưng không biết vì sao mà nghe như là lọt gió vậy.
Bùi Y không biết là ai đang nói chuyện cho nên y cẩn thận không trả lời lại, cũng nhìn về phía ác ma đỉnh cấp.
Biểu tình của Louis cứng đờ trong nháy mắt, hình như Bùi Y nhìn thấy khóe miệng ác ma đỉnh cấp kéo xuống một độ cung rất nhỏ, chờ đến khi y nhìn cẩn thận lại thì lại giống như không xảy ra chuyện gì cả.
Ác ma đỉnh cấp vẫn là ác ma mang theo nụ cười nhạt kia.
Từ dao động trình tự mà Louis đã biết được tên anh linh Cốt Long trong tòa thành phố ngầm của hắn đã tỉnh dậy từ trạng thái ngủ say trước thời hạn, hắn không biết lý do vì sao, dù sao hiện tại AI còn hoạt động theo trình tự mới là không bình thường.
Mất 0,0001 giây để điều chỉnh lại biểu tình, Louis mở miệng kêu một cái tên: “Gubonake.”
Thanh âm trầm thấp mà lại lọt gió kia trả lời: “Vâng đại nhân.”
Lúc này Bùi Y nghe rõ, nó được truyền đến từ trần nhà.
Mị ma ngẩng đầu nhìn lên, trên trần nhà có một đồ án chữ thập ngược và sao sáu cánh vô cùng lớn, ngoài ra thì không thể nhìn được thứ gì sẽ phát ra âm thanh lớn như vậy.
Nhưng đúng là nó có tồn tại.
Bùi Y thậm chí còn nghe thấy nóc nhà phát ra tiếng vang “Răng rắc răng rắc.”
“Các hạ, nóc nhà của ngài.” Bùi Y nhắc nhở, thanh âm này nghe không chắc chắn cho lắm.
Louis đi ra từ sau bàn làm việc, hắn nâng tay lên đặt trên đỉnh đầu mị ma: “Cẩn thận bụi rơi, ta đoán nhất định là hắn quá béo nên đã làm kẹt chính mình rồi.”
“Hắc, tôi mới không mập, tôi ngay cả thịt cũng không có thì làm sao lại béo chứ?” Cùng với thanh âm nói chuyện này, trên đỉnh đầu Bùi Y chợt rơi xuống một mảng trần.
Louis kịp thời kéo Bùi Y đến vị trí an toàn.
Theo một tiếng “cạch” kịch liệt vang lên, một cái đầu xương cực lớn chui ra từ trên trần nhà.
“Tôi hình như, không tìm được đúng cửa.” Đầu xương lung lay, lại làm rớt mấy miếng gạch trên trần nhà.
Louis: “Ta nghĩ ta cần phải nhắc mi rằng, thưởng cuối năm nay của mi đã không còn, Gubonake.”
Ngay trước khi ác ma đỉnh cấp trừ tiền thưởng của Gubonake thì Bùi Y được ôm trong ngực đã nhìn chằm chằm vào cái đầu lâu kia, lẩm bẩm nói: “Cốt Long.”
Đúng, Gubonake là một con Cốt Long.
Nó có một bộ xương trắng tinh giống với tất cả những con Cốt Long khác cùng ngọn lửa linh hồn màu tím vô cùng cá tính chỗ hốc mắt.
Ngoại trừ bộ dáng kẹt trong trần nhà lúc này có chút ngu ngốc ta thì nó quả thực là một con Cốt Long khiến đa số các sinh vật khác chỉ nhìn thôi đã thấy sợ.
Gubonake nghe được tin dữ bị trừ sạch tiền thưởng, ngọn lửa linh hồn màu tím trong mắt đều trở nên ảm đạm.
“A, đại ca, ngài biết tôi đã ngủ rất lâu rồi, tỉnh lại lại phát hiện ổ hình như bị dịch –” Gubonake đột nhiên tạm dừng một chút.
Bùi Y thấy lông mày Louis hơi nhướng lên.
Ngọn lửa linh hồn của Cốt Long cũng nhảy một chút.
Gubonake: “ Được rồi, tôi thừa nhận là tôi nghe thấy cuộc nói chuyện của ngài và mị ma, nóng lòng muốn giới thiệu một công việc cho nhóc con nhà tôi.
Ngài xem, anh linh của thành phố ngầm bên cạnh, khoảng cách vừa gần, công việc lại nhẹ nhàng, công việc tốt cỡ nào a.”
Louis: “Ta muốn nguyên nhân tại sao mi lại phá hư trần nhà, cùng với mi có con từ khi nào vậy?”
Cái đầu cực lớn của Gubonake còn kẹt trên trần nhà, chỉ cần nó động đậy là trần nhà cũng rớt bụi “ào ào” xuống.
“A, tôi nghĩ là do tôi đã ngủ lâu lắm nên lực lượng có chút mất khống chế, không cẩn thận bị kẹt.
Sau đó, phụ ma của đại ca ngài ngăn trở việc tôi rút đầu ra khỏi trần nhà.” Ngọn lửa linh hồn trong mắt Cốt Long nhảy loạn xạ trên dưới.
Bùi Y đoán đó chính là ‘ánh mắt lập lòe’ phiên bản ngọn lửa linh hồn.
“Còn việc nhóc con nhà tôi, đương nhiên đó chính là kết tinh tình yêu giữa tôi với một mỹ nữ rồng xanh sau một đêm xuân, năm đó, tôi vừa mới trở thành tôi tớ của ngài —-”
“Dừng, ta không muốn biết những chi tiết khác.” Louis búng tay một cái, đầu Cốt Long như bị một bàn tay to vô hình ấn trở lại trần nhà, lỗ thủng trên trần cũng khôi phục lại như trước.
Bùi Y nhìn trần nhà, sau vài giây thì Cốt Long lại chui ra một lần nữa.
Lần này, trần nhà hoàn hảo không hư tổn gì.
Cốt Long rút nhỏ vài lần, thuận lợi rơi từ trên trần xuống phòng.
“Hắc hắc, đại ca.”
Nó cuộn mình lại, vừa vặn nhét đầy nửa cái thư phòng.
Mà bên còn trống kia chính là bàn làm việc cùng với Louis và Bùi Y.
Louis buông mị ma ra, ôm cánh tay dựa vào bàn làm việc: “Dựa theo thời gian mà mi nói thì nhóc con nhà mi năm nay đã hơn 300 tuổi, làm một con Cốt Long thì có phải hơi trẻ không?”
Gubonake chà xát móng vuốt: “Cái này, trẻ thì có trẻ một chút, nhưng tôi là một người cha tốt, tôi sẽ giám sát nó hoàn thành tốt công việc.”
Louis nhìn về phía mị ma: “Em thấy thế nào?”
Bùi Y: “A?” Y còn có chút sững sờ.
Louis: “Gubonake đề cử con trai nhà nó làm anh linh thành phố ngầm của em, em có suy nghĩ thế nào?”
Bùi Y có chút rối rắm nhìn Cốt Long một cái, y tới gần Louis, nhón mũi chân ghé sát vào lỗ tai hắn: “Cái này, các hạ, có một chuyện em vẫn chưa hiểu.”
Lỗ tai Louis giật giật: “Ừm?”
Bùi Y: “Cốt Long có con như