Louis nói thả tù binh ra, Bùi Y nghe lời, ném toàn bộ đám ác ma bình thường ra ngoài dưới sự trợ giúp của quản gia tộc trong suốt.
“Tiếp đó chúng ta làm cái gì nữa?” Bùi Y dò hỏi.
Louis cười thần bí: “Chờ.”
Chờ?
Bùi Y không quá hiểu ý nghĩa của từ này, nhưng y tin tưởng Louis các hạ, cho nên y chỉ lặng lẽ chú ý mấy tên ác ma bình thường này hai ngày.
Chờ đến khi gia cụ mà y mua sắm ở thành phố ngầm AB cùng với đội thi công đến, Bùi Y liền hoàn toàn đầu nhập vào công cuộc trang hoàng thành phố ngầm của mình.
Sau khi Louis đính thêm dấu chấm than màu vàng kim to đùng trên đầu mấy con ác ma bình thường mà chỉ người chơi mới có thể thấy được liền bắt đầu phủi tay làm ông chủ, mở ra hệ thống theo dõi, hai ngày ba lần chạy về phía thành phố ngầm của mị ma.
Mấy ngày nay Bùi Y đều bận rộn chỉ huy đội lắp đặt bố trí các đồ trang trí đại sảnh thành chủ.
Là phong cách của mị ma, đủ hoa lệ, xa hoa, tình thú.
Chỗ nào cũng có thể dễ dàng thấy được tầng tầng lớp lớp màn cùng rèm châu thủy tinh, bảo tọa thành chủ cao vút, lại bởi vì được đặt thêm gối ôm tròn trịa cùng da lông hoa lệ mà trở nên có vẻ lười biếng hơn.
Lúc này mị ma đang dựa lưng vào bảo tọa, hai chân thon dài một cái gác lên tay vịn của ghế, một cái gấp lại.
Y đang xem bản vẽ, ông chủ Lục Lục La vừa đưa bản vẽ thi công cho y.
Mị ma vừa xem vừa nhếch lên cái chân gác lên ghế kia đong đưa theo quy luật.
“Ừm, cái khu thương nghiệp này có phải hơi nhỏ hay không?” Bùi Y đưa ra ý kiến.
Lục Lục La nói: “Bùi Y tiên sinh, xin cho tôi nói thẳng, thành phố ngầm của ngài hiện tại chỉ có một tầng, vô cùng thích hợp với khu thương nghiệp quy mô này.
Hơn nữa chúng tôi đều sử dụng tài liệu hoàn mỹ, vô cùng phù hợp với mức giá này.”
Bùi Y nhìn bản vẽ rối rắm một chốc: “Được rồi, thế nhưng trước đó đã nói là giá cả này bao gồm hai tòa suối phun.
Ta muốn xem bản vẽ suối phun một chút.”
Lục Lục La đã sớm có chuẩn bị, lấy ra một cái bản vẽ khác đưa cho Bùi Y.
Bùi Y nhận bản vẽ nhìn lướt qua, lập tức đứng bật dậy: “Đây là suối phun?”.
Đam Mỹ Hay
Lục Lục La nói: “Đương nhiên, đây là mẫu hot nhất năm nay.”
Mẫu hot nhất? Bùi Y cẩn thận nghiên cứu tạo hình trên bản vẽ một chút.
Tạo hình của suối phun chính là Medusa đang quỳ xuống, tóc được làm thành những con rắn, chín đầu rắn chính là đầu để phun nước ra.
Nhìn từ chính diện thì đây sẽ là một pho tượng Medusa, mà nhìn từ bên trái thì nó sẽ biến thành suối phun rắn chín đầu.
Lục Lục La lải nhải lẩm bẩm nói tạo hình này được ưa thích cỡ nào, nhưng Bùi Y không nghe lọt tai nổi.
Trước tiên không nói đến chuyện cái suối phun này chỉ cao bằng một con địa tinh, chỉ riêng sinh vật Medusa này đã xung đột nghiệp vụ với mị ma bọn họ rồi, Bùi Y làm sao có thể cho phép pho tượng của kẻ địch đặt ở thành phố ngầm của mình?
Y nhìn về phía địa tinh, đây là mẫu lưu hành nhất giới địa tinh của bọn mi năm nay chứ không phải là toàn bộ dưới lòng đất đúng không?
Bùi Y vô cùng không hài lòng với tạo hình của cái suối phun này, y trả lại bản vẽ cho Lục Lục La: “Xin hãy đổi nó đi!”
Lục Lục La cảm thấy tiếc nuối, thế nhưng mọi chuyện đều do chủ thuê quyết định, nhìn cái đại sảnh thành chủ như một cây nấm này đi, có lẽ chủ thuê có sở thích đặc biệt thì sao?
Khi Louis tiến vào cũng nhìn thấy Lục Lục La.
Hắn phát hiện tâm tình của mị ma không tốt lắm, vì thế mở miệng hỏi: “Là khi thi công gặp phải chuyện gì không thoải mái sao?”
Bùi Y thấy Louis, bĩu môi, ủy khuất nói: “Bọn họ thế mà muốn đặt pho tượng của Medusa ở thành phố ngầm của em! Me, du, sa! Cái loại sinh vật xấu muốn chết, trên người còn mang mùi tanh của biển, nói chuyện cứ mang âm “xi xi” khó nghe đó!”
Louis nghe xong liền không nhịn nổi bật cười.
Hắn đi đến trước bảo tọa thành chủ, duỗi tay ôm mị ma lên.
“Được rồi, đừng nóng giận.
Nơi này của ta có mô hình suối phun mẫu mới nhất của dưới lòng đất, để quản gia đưa một bản cho địa tinh nhé.” Louis vừa nói vừa mang mị ma ra bên ngoài.
Ở chung một thời gian, Bùi Y tựa hồ đã quen với việc ác ma đỉnh cấp tới gần.
Cái đuôi của y tự nhiên mà quấn lên cổ tay của Louis, hai ác ma sóng vai đi ra bên ngoài.
Bùi Y ra khỏi đại sảnh thành chủ, nhìn thấy vị trí chuẩn bị xây dựng suối phun, “hừ” một tiếng quay đầu, thật là làm ma tức giận.
Louis giơ tay sờ sờ đầu y.
Bùi Y dùng đỉnh đầu cọ cọ lòng bàn tay của ác ma đỉnh cấp: “Hôm nay ngài mang em ra là có chuyện gì sao?”
Louis: “Mang em đi xem một trò hay.”
————–
Từ khi NPC mang theo dấu chấm than nhiệm vụ siêu lớn xuất hiện ở gần thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, các người chơi liền nhiệt tình theo đuổi bọn chúng, không phải, là truy hỏi.
“Chào bạn, bạn có nhiệm vụ hay không?”
“Anh em, trông ông thật thảm a? Muốn giúp đỡ sao?”
“Mau giao nhiệm vụ của mi ra đây.”
Những câu đó đều là những cách hỏi tương đối bình thường.
Còn một số tên diễn tinh não bổ thì hỏi như thế này.
“Mi là ai, mi muốn làm gì với thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm của bọn ta?”
“Trời ạ, ác ma đáng thương, cậu cần Goblin thân thiện tốt bụng giúp gì không?”
“Ác ma, có phải cậu gặp phải hãm hại không? Không sao cả, chúng tôi…chúng tôi….thành phố ngầm của chúng ta gọi là gì ấy nhỉ?”
“Ám Dạ Chi Tâm.”
“A A, thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm của chúng tôi bảo hộ tất cả những người gia nhập nó!”
“Ha ha ha, ông mở tiệm cơm hòa bình sao?”
Mấy con ác ma kéo thân hình đầy vết thương ngã trên mặt đất, bọn họ ngửa đầu nhìn đám sinh vật dưới lòng đất kỳ quái này.
Chủng loại của bọn chúng rất nhiều, nhưng làm ác ma kỳ quái chính là bọn chúng thế mà không đánh nhau.
Ác ma da xanh thề, gã còn nhìn thấy một con bán thú nhân ở bên một con Slime! Đây là tổ hợp kỳ quái gì vậy?
Lời bọn chúng nói cũng làm ma khá là khó hiểu.
Ác ma bị thương lai lịch không rõ như bọn họ thường xuyên sẽ bị các sinh vật dưới lòng đất khác đi ngang qua giết chết, giúp đỡ là cái gì? Ý là muốn giúp giải thoát nhanh chóng sao?
Bọn chúng đúng là ra vẻ đạo mạo, trước khi giết ma còn dùng cái từ giúp đỡ hoang đường này để nâng lên giá trị