Dưới bầu trời huyết sắc, một vòng trăng tròn treo ở phía chân trời.
Màn ảnh kéo xuống dưới, thị giác từ trăng tròn đến khung đỉnh màu đen, lại từ khung đỉnh cao nhất đột nhiên đáp xuống cửa lớn lâu đài nguy nga.
Ma văn màu vàng vờn quanh, cửa lớn khảm hồng bảo thạch chậm rãi mở ra trong âm nhạc nhẹ nhàng.
Thảm trải huyết hồng thẳng tắp, đèn ma pháp hai bên đường sáng lên, chiếu sáng những bức tranh vẽ hoa lệ trên khung đỉnh cùng vách tường.
Trên mười hai bậc thang, một vị ác ma ngồi yên trên vương tọa đen nhánh.
Tay trái của hắn chống cằm, tay phải nắm quyền trượng, trong giây phút hắn ngẩng đầu, hai tròng mắt đỏ như máu đối diện với người xem.
“Phạch ——” cánh ác ma mở ra, hắn đứng lên, quyền trượng chỉ xuống đất: “Các con dân của ta, hoan nghênh đi đến thành phố ngầm Ám Dạ chi Tâm.”
Đoạn trailer ngắn ngủn 30 giây được đăng lên, diễn đàn trên official website trực tiếp nổ.
“A a a a a a a a, thiết kế này thật trâu.”
“《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》? Đoạn trailer này khá thú vị nha.”
“Phòng làm việc Khải Minh? Chính là cái nơi đã làm tức giận đến phải bỏ đi 6 ba ba kim chủ, viết một trò chơi tận 12 năm suýt chút nữa là phải phá sản? Bọn họ rốt cuộc đã làm xong trò chơi này rồi sao?”
“Trời má, có huynh đệ nào đăng nhập thực tế ảo để xem không? Hùng vĩ muốn chết, trò chơi này quá thật.”
“Đừng nói nữa, tôi chỉ có một câu hỏi, chủng tộc ác ma có thể chọn những nghề nghiệp nào.
Tôi phải làm ác ma!!”
“A a a, NPC này là ai, gương mặt này được, các chị em xông lên, bầu hắn.”
“Ta đi nhìn bối cảnh trò chơi một chút, NPC này hẳn là thành chủ, tên là Louis.
Người chơi sắm vai những nhân vật khác của thành phố ngầm, cùng nhau xây dựng thành phố.
Ừm, bản chất là một trò chơi dọn gạch.”
“Có trò chơi nào mà không dọn gạch, ta nguyện ý dọn gạch vì gương mặt của lão Lou.”
“Giao diện đặt trước cùng giao diện giới thiệu chủng tộc trên trang chủ đều bị kẹt cứng rồi, không tải được.
Có vị huynh đệ nào có thể chia sẻ một chút? Người tốt cả đời bình an nha.”
“Đều đừng tranh, cho ta một cái mã kích hoạt với.”
“….Các anh em, chị em.
Ta xem tới giao diện giới thiệu chủng tộc, ừmmmmm, chính các vị xem đi.
/ hình ảnh / hình ảnh / hình ảnh.”
“??Cái quỷ gì? Chỉ được chọn Goblin, Slime?”
“Có chút xấu, xin lỗi, ta không được.”
“Goblin không phải vẫn như vậy sao, có lẽ closed beta nên mở ít chủng tộc, các ông không muốn thì để tôi lên.
Tôi đồng ý.”
“Làm thế nào bây giờ, ta là một nhan cẩu a, ta không chấp nhận được mình xấu như vậy.”
“Mạnh hay không mạnh thì chỉ là chuyện một phiên bản, nhưng đẹp trai hay không thì lại là chuyện cả đời! Ta chọn Slime, nặn thành một quả cầu tóm lại sẽ không xấu.”
———————————-
“Lãnh đạo, làm sao bây giờ? Thật nhiều người khiếu nại nhân vật quá xấu.”
Lãnh đạo nhìn hắn một cái: “Vậy có người tranh mã kích hoạt không?”
“A, có.
Đã tranh xong rồi.”
Lãnh đạo: “Vậy không phải được rồi sao.
Không có việc gì, căn cứ vào định luật chân tướng, bọn họ ngoài miệng nói xấu nhưng cứ chơi rồi sẽ cảm thấy Goblin mi thanh mục tú.”
———————————-
Thế giới dưới lòng đất, thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy.
Bùi Y tạm ngủ trong đại sảnh thành chủ của mình một đêm.
Buổi sáng hôm sau, y cảm giác cả người mình đều là bùn đất.
Mặt không biểu tình vỗ rớt bụi bẩn trên người cùng trên tóc, Bùi Y ngồi xổm ở trước cửa đại sảnh bắt đầu hy vọng nô lệ cùng đội thi công của y.
Khi 7 mặt trăng hoàn toàn lên trên bầu trời, xe con giun mang theo bụi đất mịt mù chạy về phía thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chu Huy.
Bùi Y lập tức đứng lên, tới trước chính là thương nhân nô lệ cùng với của y….A? Nô lệ đâu?
Thương nhân nô lệ này là một con Slime, theo lý thuyết, thực ra Slime rất ít khi làm thương nhân nô lệ, bởi vì chủng tộc của nó không đủ mạnh.
Thế nhưng mấy tộc đàn Slime thể nào cũng sẽ xuất hiện một hai con Slime khác thường, mà thương nhân nô lệ này chính là một cường giả trăm vạn con mới có một đó.
Nhưng mà, hiện tại thương nhân Slime này kéo kéo cà vạt trên cổ gã, nói với Bùi Y đang đầy mặt khó hiểu rằng: “Bùi Y tiên sinh, thực xin lỗi.
Vị trí thành phố ngầm của ngài thực sự quá xấu hổ.
Tôi không thể không tiếc nuối mà ngưng hẳn hợp đồng của chúng ta, đây là tiền đặt cọc của ngài cùng quà bồi thường.
Xin ngài hãy nhận lấy.” Slime vươn xúc tua mượt mà đưa cho Bùi Y một tấm thẻ ma tinh và một cái hộp nhỏ.
Bùi Y không nhận: “Vì sao? Hôm qua ký hợp đồng tôi đã nói địa chỉ cho các ông, lúc ấy ông cũng không nói nơi này nằm ngoài phạm vi dịch vụ của các ông a.
Hiện tại tôi nghi ngờ các ông cố ý bội ước, tôi muốn đi đến phân cục thuê mướn lao động của thành phố ngầm khiếu nại ông.”
Trên cái đầu tròn vo của Slime nặn ra một biểu tình bất đắc dĩ: “ Bùi Y tiên sinh, lúc ấy tôi cũng không biết bên cạnh thành phố ngầm của ngài còn một thành phố ngầm, hơn nữa nó còn thuộc về một ác ma đỉnh cấp.
Hiện tại bên cạnh đã bày kết giới không cho phép những sinh vật khác tùy ý ra vào.
Bùi Y tiên sinh, vô cùng không may, ngài đã bị hắn chặn con đường đi lại thuận tiện nhất rồi.
Hơn nữa hình như đối phương không muốn nhìn thấy một đám nô lệ công tác ở một nơi gần hắn như vậy, cho nên tôi không thể không giải trừ hợp đồng với ngài.”
Bùi Y: “Cái gì? Một thành phố ngầm khác?” Trọng điểm chú ý của y hoàn toàn ở trên cụm từ “một thành phố ngầm khác” này, rõ ràng hôm qua y không thấy có thành phố nào mới xuất hiện, rốt cuộc “còn một thành phố ngầm khác” trong miệng Slime tới từ chỗ nào?
Slime như là đang vội vã rời đi, gã thấy biểu tình trên mặt Bùi Y vừa kinh ngạc vừa tức giận, liền đặt thẻ ma tinh cùng hộp nhỏ lên mặt đất, nhanh chóng nhảy về phía xe con giun: “Các nô lệ của tôi còn ở bên kia, tôi phải nhanh chóng trở về, vô cùng xin lỗi Bùi Y tiên sinh, mong chúng ta có thể hợp tác lần sau.”
“Ai ——” Bùi Y còn muốn gọi gã, nhưng thương nhân Slime lái xe như bay, căn bản không có cơ hội gọi dừng.
Bùi Y tức giậm chân, cũng may sau đó đội thi công địa tinh đến tưới hết lửa giận của y.
Ông chủ địa tinh cũng oán giận với Bùi Y: “A, tiên sinh.
Nơi này của ngài thực sự quá khó tìm.
Đúng rồi, hàng xóm của ngài