Trên mặt Louis mang theo ý cười nhạt, trong miệng nói ra lời khiêu khích.
Tức giận của ác ma sừng trâu cơ hồ có thể tràn ra từ tiếng rít gào trong cổ họng.
Louis không cho gã cơ hội xông lên với đám đàn em, triệu hoán một cánh cửa địa ngục, đóng gói ném cả Ngưu Lãng Minh Qua và các đàn em vào.
Nói, trước đó hắn lừa dối mị ma như thế nào? Có phải hắn nói cao điệu tú ân ái, điệu thấp làm sự tình?
Vậy hiện giờ còn làm không?
Louis hơi suy tư.
Làm, ác ma sừng trâu muốn bò ra khỏi vị diện địa ngục còn cần một chút thời gian, không thể để các người chơi nhàn rỗi.
Kế hoạch cùng lập trình viên vĩnh viễn cũng sẽ không đoán nổi đám người chơi nhàn rỗi có thể làm ra được những chuyện gì.
So với nhóm sinh vật dưới nền đất, người chơi nhàn đến phát hoảng mới là ma quỷ thực sự.
“Cánh cửa địa ngục! Cánh cửa địa ngục sống sờ sờ! Đó không phải là thứ cần phải 10 đại ác ma hợp sức mới có thể mở ra sao?”
“Hương vị địa ngục nồng đậm này, tôi thiếu chút nữa cho rằng cư dân dưới tầng 18 đi lên du lịch.”
“Phù — không được, tôi không thể thở nổi.
Quá kích thích.”
“Đừng kêu, mi là một con nhân ngư đầm lầy.
Mi chỉ là thiếu nước.”
Nhóm sinh vật dưới nền đất vây xem Louis đơn phương đánh tơi bời ác ma sừng trâu, tôi một câu bạn một từ đàm luận về cánh cửa địa ngục đủ để kinh động toàn bộ dưới nền đất.
Bùi Y đẩy đám người ra, đi đến bên người Louis.
“Louis các hạ.” Y gọi một tiếng: “Gã bị ném vào sâu trong địa ngục sao?”
Bùi Y tò mò nhìn cánh cửa địa ngục còn chưa hoàn toàn biến mất kia.
Khác hẳn địa ngục trước giờ vẫn luôn là sát khí trong truyền thuyết trên chiến trường, chỉ được sử dụng khi xảy ra chiến tranh quy mô lớn.
Mười vị đại ác ma liên thủ mở ra cánh cửa địa ngục, sau đó từ bên trong cánh cửa sẽ không ngừng bò ra vô số sinh vật sinh tồn trong địa ngục, còn cách sử dụng ném ma vào như Louis làm vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
Đương nhiên, chỉ cần một ma đã có thể mở ra cánh cửa địa ngục cũng là điều chưa từng được nghe thấy ở dưới nền đất.
Louis phất phất tay, để cánh cửa địa ngục hoàn toàn biến mất: “Gã không bị ném vào chỗ sâu nhất của địa ngục, ta chỉ tạo ra một cánh cửa bình thường của vị diện địa ngục.
Cái này thực ra không phải là một cánh cửa địa ngục hoàn chỉnh.”
Bùi Y gật gật đầu, tiếp theo y bỗng nhiên nhớ tới tại sao ác ma sừng trâu lại trùng hợp xuất hiện ở chỗ này như vậy.
Y đè thấp thanh âm nói: “Các hạ, chẳng lẽ Ngưu Lãng Minh Qua đã biết được kế hoạch của chúng ta?”
Louis: “…..Ta nghĩ không phải.”
“Vậy chính là trùng hợp.
Chẳng lẽ là ý chí của Ma vương tiền nhiệm an bài? Để hai vị ứng cử viên Ma vương ngẫu nhiên gặp phải, đồng thời cũng nảy sinh mâu thuẫn, nhằm thăng cấp sự cạnh tranh của cuộc tranh cử này?” Bùi Y lẩm bẩm, nói xong, còn gật gật đầu khẳng định suy nghĩ của mình.
Louis: “….” Chẳng lẽ trong thiết lập của mị ma có một mục là giỏi não bổ? Thế nhưng tiểu Bùi Y như vậy cũng thật đáng yêu a.
Hai ma đứng ở bên ngoài nhà ăn nói chuyện, không có náo nhiệt, nhóm cự long thô bạo mà thu thập bên trong nhà ăn.
Đa số khách hàng đều quay trở về dùng cơm tiếp, một số kiên trì ngồi xổm nhìn diễn biến tiếp theo cũng bị Phí Y cùng Sương Hàn đại công trừng đi mất.
Em gái cự long cầm thực đơn hỏi hai con ác ma: “Còn ăn sao?”
Phí Y: “Không ăn.
Đưa giấy tờ bồi thường lại đây, ta không cần ma khác trả tiền hộ.”
Sương Hàn đại công: “Ta tới, ta tới.
Xin hãy để cho ta tới.”
Em gái cự long không nói hai lời, phân tờ giấy thành hai, mỗi một ma cầm một tờ: “Một nửa một nửa, đều có, cầm đi.
Không cần tranh.”
Hai ma trả xong tiền thì đi về phía Bùi Y.
Liền nghe thấy Bùi Y nói “Các hạ, em cẩn thận suy nghĩ lại kế hoạch của chúng ta một chút, em cảm thấy nó như là đi đường vòng.
Là suy nghĩ của em bị nhầm hướng, chúng ta có thể có một kế hoạch càng ngắn gọn hơn.”
Louis: “Hửm? Ta muốn nghe em phân tích, chúng ta đi đến tiệm kem bên cạnh ngồi đi.”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Viêm Ma cùng ác ma Băng Sương.
Phí Y há miệng thở dốc, vừa định nói chuyện thì Bùi Y đã đoạt trước.
“Em muốn cùng Louis các hạ thảo luận chuyện bí mật liên quan đến việc phát triển thành phố ngầm, đại ca anh về trước đi.”
Phí Y: “Ai gây chuyện với em à? Không đúng, cái thành phố nát kia của em làm gì có ai sẽ tìm đến gây chuyện chứ.
Là hắn liên lụy đến em sao? Có liên quan đến con ác ma sừng trâu kia? Đại ca có thể giải quyết cho em.”
Sương Hàn đại công tỏ vẻ: “Không phải sợ, băng nguyên phía bắc sẽ là chỗ dựa vững chắc phía sau em.”
Bùi Y không hề muốn chơi cái loại trò chơi thành phố ngầm “Mi bắt nạt ta, ta sẽ tìm người lớn trong nhà đến đánh mi” này, y muốn tự mình làm! Tự, mình, làm!
Vì thế y lạnh nhạt từ chối đại ca, hoàn toàn bỏ qua Băng Sương đại công: “Đây là chuyện của em cùng Louis các hạ, bọn em có thể tự mình giải quyết.”
Ánh mắt như tia tử vong của Phí Y bắn về phía Louis.
Sống lưng Louis phát lạnh, dục vọng cầu sinh mãnh liệt làm hắn ý tức được hẳn là nên đưa một cái thang cho anh vợ.
“Không sao cả.” Louis nói: “Ta tin tưởng Phí Y thành chủ.”
Hai mắt của Sương Hàn đại công nhìn chằm chằm Louis, chỉ chỉ chính mình.
Louis: “Đương nhiên, Sương Hàn đại công cũng thế.
Hai vị đều là những lãnh đạo vô cùng tài giỏi.”
Bùi Y nhấp miệng, túm túm ống tay áo của ác ma đỉnh cấp.
Louis rất dễ dàng mà bắt giữ được cảm xúc không vui của mị ma.
Hắn giơ tay sờ sờ đầu Bùi Y: “Hai vị đương nhiên có thể đến xem, thế nhưng xin đừng nhúng tay vào bất cứ chuyện gì của bọn ta.
Coi như là cho Ủy ban tranh cử Ma vương lần này của chúng ta chút mặt mũi.”
Phí Y nhìn cái tay đặt lên đầu Bùi Y của Louis, lão đại khó chịu.
Nhưng vì hiểu biết cảm xúc hiện giờ của em trai đáng yêu, hắn nhịn!
Sương Hàn đại công đương nhiên không sao cả, đại ca Viêm Ma ở nơi nào, hắn đến nơi đó.
Còn cái gì mà ác ma vực sâu, tranh cử Ma vương, có quan hệ gì đến hắn?
————
Tộc