Ba Y, anh trai thứ 17 của Bùi Y, Viêm Ma nhỏ nhất nhà, nhận thức vài điều về bản thân có chút sai lầm.
Hắn luôn cảm thấy mình hẳn là ma pháp sư vĩ đại nhất thế giới này, emmm, cho dù chúng ta đều biết, đa số ác ma sử dụng được phép thuật đều là thuật sĩ.
Ma sinh của Ba Y, nguyện vọng lớn nhất chính là có một em gái.
Nhưng theo sự hy sinh quang vinh của lão cha già của bọn họ thì nguyện vọng này của hắn đã tan biến.
Nhưng không sao cả, Ba Y cho rằng, em trai mị ma của hắn thực ra cũng không khác gì em gái lắm.
“Em trai đáng yêu của em cần sự giúp đỡ của em, em sẵn sàng cùng em ấy đi làm hạng mục du lịch biên cảnh này.”
Cũng là đệ khống thời kỳ cuối, hơn nữa so với 16 anh em khác, Ba Y nhàn đến đau trứng tích cực khiêng lấy nhiệm vụ chi viện em trai nhỏ.
Mỗi ma từ 1 đến 16 đều chuyển cho Ba Y 20 vạn ma tinh “Cầm chắc, đứng tiêu linh tinh.
Đây là dùng để mua quần áo/ giày/ túi xách/ trang sức cho Bùi Y.”
Ba Y: “Được, không thành vấn đề!”
Ba Y mất ba ngày, chuyển 4 loại phương tiện giao thông, rốt cuộc đến thành phố ngầm của Bùi Y.
Bạn hỏi tại sao hắn không đi truyền tống?
Thứ đồ kia là phép thuật đã được sắp đặt sẵn, pháp sư có kiên trì sẽ không sử dụng mạng lưới truyền tống!
Vậy thì tại sao lại không mang theo tọa kỵ?
Ba Y: “Anh quên.”
Bùi Y ghét bỏ nhìn anh trai 17 của y một cái: “Anh trai 17 yêu quý của em, đầu óc của anh không hề phù hợp với pháp sư một chút nào cả.
Anh phải biết là, vị pháp thần đầu tiên trong truyền thuyết kia, đúng, chính là tư tế tinh linh hắc ám thích làm màu đó, lúc nào cũng không quên giả thiết pháp sư có cơ thể yếu đuối.
Cho dù là chiến đấu hay chạy trốn đều phải mang theo tọa kỵ của nàng — là một con chim lục hành hoa hòe lòe loẹt.
Cho dù chúng ta đều biết một khi nàng nổi bão thì không cần sử dụng bất kỳ ma pháp nào, chỉ cầm chủy thủ đã chọc chết 18 con ác ma cấp cao nghi ngờ nàng yếu đuối.”
Ba Y: “Em nói rất đúng.
Giờ anh sẽ trở về đi lại một lần.
Lần này anh sẽ nhớ mang theo tọa kỵ.”
Bùi Y: “…Đừng đi, tới cũng tới rồi.
Tọa kỵ gì đó, lại mua một con là được, thuận tiện cũng mua cho em một con.”
Ba Y: “Được rồi, chúng ta lập tức đi luôn.
Nhất định sẽ mua được tọa kỵ phù hợp với giả thiết yếu đuối của pháp sư.
Anh cảm thấy thảm bay cùng bằng điểu đều không tồi, cự hình độ quạ cũng được.
Thế nhưng cự hình độ quạ nuôi khá phiền phức.”
Bùi Y: “Anh không thấy chúng nó đều quá lớn à?”
Ba Y: “Cũng đủ lớn mới có thể bố trí thành bộ dạng thoải mái.”
Bùi Y dừng một chút, thế mà lại cảm thấy anh 17 của y nói rất có lý.
Cự hình độ quạ quả thật thoải mái hơn các con tọa kỵ khác nhiều.
Nhưng, y nghĩ nghĩ đến thành phố ngầm vừa mới bắt đầu của mình, nuôi lớn nhóc con này quá đắt.
Vì thế y nói: “Chúng ta vẫn là chọn thảm bay đi, ít nhất lúc không cần có thể cuốn lên được.”
Ba Y: “Được, hiện giờ ta sẽ kêu rồng bay, chúng ta lập tức xuất phát.
Các anh trai của chúng ta cho chúng ta rất nhiều tiền.”
Bùi Y nghe có chút không đúng: “Anh chắc chắn là cho chúng ta?” Chúng ta?” Y nhấn mạnh từ “ta”, ý là chỉ chính mình.
Ba Y: “Anh rất chắc chắn.”
Mua thảm bay ma pháp, thành phố ngầm AB có cửa hàng vật phẩm luyện kim lớn nhất toàn bộ thế giới dưới nền đất.
Rồng bay tốc hành xuất hiện kiến cho hai con Cốt Long chú ý, Cốt Long nóng lòng muốn thử gào một cái nhưng bị Bùi Y ngăn lại.
Sau đó nó lại bắt đầu khóc thút thít một lần nữa.
Bùi Y thuần thục gọi tới con dân của thành phố bên cạnh, để bọn họ giúp quét tước đại sảnh thành chủ.
Ba Y xoi mói Cốt Cốt một phen, cuối cùng nói: “Bùi Y, nhìn không ra em lại có khả năng như vậy, thế mà tìm được một con Cốt Long nhỏ tuổi có thanh âm tục tằng như thế.”
Bùi Y:??? Cho nên thanh âm mới là điều quan trọng?
Thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm bên cạnh, Gubonake xoay người, dựa vào đỉnh vòm báo cáo với Louis: “Đại ca, tôi thấy mị ma của ngài đang hẹn hò với ác ma khác.”
Louis: “Ha?”
Gubonake: “Để tôi xem, bọn họ gọi một con rồng bay, còn ngồi cùng nhau.
Tình địch đó là Viêm ma, kỳ thật, hắn thế mà lại mặc áo choàng ma pháp.
Có thể là làm hành vi nghệ thuật đi.
Đại ca, chẳng lẽ là do ngài không được ở phương diện nào đó nên mị ma của ngài mới từ bỏ ngài?”
“Rắc rắc ——” án thư cứng rắn bị bóp nát, Louis mặt mang mỉm cười nói: “Gubonake, mi còn thừa bao nhiêu tiền lương?”
Ngọn lửa linh hồn của Gubonake giật mình bùng lên: “Chủ nhân tôn kính của tôi, hãy để tôi giết tình địch kia cho ngài, sau đó bắt mị ma trở về, chúng ta có thể cầm tù y ở trên tháp cao.
Ngài yên tâm, loại chuyện như cướp đoạt công chúa này long tộc bọn tôi vô cùng thuần thục.”
Louis: “Mi cút đi, tiền lương 300 năm sau này của mi không còn.”
Gubonake bị thô bạo mà nhét trở lại không gian anh linh.
Nó không có đầu óc, hoàn toàn không nghĩ ra mình làm sai cái gì.
Louis mở hệ thống trình tự, bắt đầu phát ngốc, à không phải, bắt đầu trầm tư đối với hai cái trình tự đang vận hành.
Rốt cuộc là nguyên lý gì dẫn tới chuyện anh em của mị ma chạy tới chen một chân.
Là lập trình viên uống say gõ bàn phím lung tung, hay là tên kế hoạch nào cảm thấy ác ma sừng trâu quá vô dụng nên mở bộ tư liệu mới?
Kiểm tra xong hệ thống một lần, Louis không tìm được dấu vết sửa chữa từ bên ngoài, vậy thì chỉ có thể trách tên Ma thần đáng chết, ai bảo hắn là thần Daknas đâu?
Đệt, tán tỉnh em trai người ta mà có anh trai như hổ rình mồi bên cạnh, ác ma cũng không thể chơi như vậy a.
Louis không vui, các người chơi liền phát hiện nhiệm vụ quét dọn chiến trường càng ngày càng khó làm.
Vốn dĩ dọn một thi thể là tăng tiến độ, hiện giờ phải dọn hai cái.
“Nhiệm vụ này còn kỳ thị người chơi làm chậm sao? Tôi chỉ làm chậm hơn ông bạn hai phút mà sao tiến độ của tôi