Bùi Y đến ngày hôm sau mới biết được anh trai 17 thân ái của y đã trải qua chuyện gì.
Áo choàng pháp sư của Ba Y nhăn thành một đống dưa muối, nhưng hai mắt lại như phát ra ánh sáng.
“Vị các hạ đó đúng là kỳ tài vực sâu! Anh chưa từng nghĩ ma pháp có thể kết hợp với thuật luyện kim như vậy! Em trai thân ái của anh, đột nhiên anh cảm thấy Louis các hạ có được một bằng hữu như vậy cũng không phải tệ như thế.”
Bùi Y: “Anh đang nói cái gì?” Mỗi một từ y đều hiểu nhưng nếu hợp lại thành một câu thì…Biến thành loại ngôn ngữ kỳ quái gì?
Ba Y: “Beelzebub các hạ, chính là một trong những thành viên của Hội giao lưu vực sâu địa ngục.
Thuật luyện kim ma pháp của hắn đúng là tuyệt diệu.”
Bùi Y: “A.” Y không hề quan tâm đến cái gì ma luyện kim ma pháp, dù sao cả hai cái y đều không thành thạo, y chỉ muốn biết: “Rốt cuộc anh đã trải qua cái gì? Em nhớ rõ bộ pháp bào này được làm dựa theo pháp thần mà anh thích nhất.”
Ừm, vị kia vốn là một pháp thần tư tế nổi tiếng, khi lấy chủy thủ chọc chết 18 vị ác ma cấp cao thì đã mặc bộ áo choàng màu tím đen như vậy.
Ba Y khó được mà kẹt lời.
Vài giây sau, hắn cứng ngắc nói: “Trẻ con đừng tò mò nhiều như vậy, đều là chuyện học thuật.”
Bùi Y ngược lại không dò hỏi Ba Y đến cùng, y chỉ quay đầu đi hỏi Louis.
Louis nhịn xuống cảm xúc muốn bật cười, nghiêm trang sử dụng một phép thuật hồi tưởng cho Bùi Y.
Chính là lấy ghi hình ra cho mị ma nhìn một chút.
Thì ra, vào ban đêm, Ba Y trốn trong cái hộp bị Louis thay đổi, được đưa đến trước mặt Beelzebub.
Beelzebub nhìn cái hộp, gần như không suy nghĩ gì đã mở ra.
Lễ vật mà Louis đưa hắn, mười lần thì có mười một mười hai lần là hố hắn.
Cho nên trước khi Beelzebub mở hộp đã chuẩn bị sẵn tất cả các phép thuật phòng ngự mà hắn có thể nghĩ đến.
Bao gồm khiên, kết giới, nhà giam, bắn ngược các loại.
Vì thế tất cả các ma pháp mà trước đó Ba Y chuẩn bị đã đập vào kết giới bắn ngược của Beelzebub —
Hiệu quả đại khái chính là, khi mở chai champagne thì để miệng chai hướng vào phía mình, rượu vang bên trong và cả nút nọ cùng nhau bắn Ba Y ra khỏi đại sảnh thành chủ.
Vì thế, Louis tổn thất một miếng pha lê màu.
Thế nhưng Louis vô cùng vui vẻ, một miếng pha lê thì có là gì, nếu Ba Y làm 10 lần như vậy thì hắn sẵn sàng trả 10 miếng pha lê!
Beelzebub thấy một con Viêm ma bay ra ngoài dưới tác dụng bắn ngược của pháp thuật, ngây ngốc một giây, sau đó kinh hỉ mà kêu một tiếng: “Viêm ma!? Một con Viêm ma!?”
Hắn xông ra ngoài theo miếng pha lê bị vỡ vụn, nhặt Ba Y trở lại, đánh giá từ trên xuống dưới.
Ba Y bị hắn nhìn đến nổi da gà.
Chợt nghe thấy Beelzebub hỏi: “A, nhóc Viêm ma, cậu có muốn học nấu ăn, không phải, học luyện kim với ta?”
Ba Y: “Anh là ai? Ba Y bị ma pháp của mình bắn đầy mặt thật ra không có vấn đề gì cả, chỉ là choáng váng đầu óc, nhìn ai cũng đều là bóng chồng.
Beelzebub lấy ra danh thiếp: “Quân chủ địa ngục, tội đồ tham ăn, đại sư mỹ thực được Hội giao lưu vực sâu địa ngục công nhận.”
Ba Y bắt nhiều lần mới cầm được cái danh thiếp kia: “A, Ma thần trên cao.
Ngài chính là vị các hạ Beelzebub nổi tiếng kia, tôi nhớ rõ tư thế thả tài liệu luyện kim hoàn mỹ của ngài, quá là thực dụng.”
Beelzebub hơi mỉm cười: “A đương nhiên, đó chính là tư thế hoàn hảo để rắc muối.”
Ba Y: “Rắc cái gì?”
Beelzebub: “Ta là nói muối biển để tăng thêm hiệu quả luyện kim, cậu biết muối biển của biển vô tận chính là tài liệu luyện ma tuyệt vời.”
Ba Y: “Đúng vậy, đúng vậy, quá đúng.”
Beelzebub: “Gần đây ta đang nghiên cứu một phương thức luyện kim mới, cần sự giúp đỡ của Viêm ma.
Cậu có muốn luyện kim cùng ta không?”
Ba Y nhìn Beelzebub, kích động nói: “Vinh hạnh của tôi, các hạ!”
Lúc sau, Louis điều chỉnh nhanh tiến độ.
Bùi Y thấy Beelzebub mang theo anh 17 của mình, rẽ trái rẽ phải tới phòng bếp, sau đó hỏi quản gia lấy nguyên bộ tài liệu nướng BBQ, anh 17 ngốc nghếch của y, bị Beelzebub áp bức cả đêm — toàn bộ đều nướng thịt.
“Beelzebub các hạ rốt cuộc đã dùng cách nào để gạt anh của em?” Bùi Y nghiêng đầu, dùng cái đuôi cuốn thành một dấu chấm hỏi: “Tha thứ em nói thẳng, thịt nướng, cùng luyện kim, bọn chúng hoàn toàn không có một chút tương đồng nào.”
Louis: “Ừm, khi không nướng hỏng thì đúng là như vậy.
Thế nhưng….” Hắn dừng một chút, lấy ra một loại vật chất bóng loáng không rõ là gì: “Đây là một miếng thịt bò.”
Bùi Y: “???”
Louis: “Đây là luyện kim ma pháp của Beelzebub.
Chỉ cần độ ấm đủ cao thì bất kỳ một loại đồ ăn nào cũng có thể biến thành kết tinh luyện kim.
Lượng tồn trữ của nó còn nhiều hơn cả quyển trục da dê.
Có thể lưu trữ ba loại phép thuật cấp bậc bão tuyết.”
Bùi Y: “Quá, quá thần kỳ.”
Louis: “A, điều này không thần kỳ chút nào.
Chỉ là di chứng do hắn thường xuyên nướng cháy đồ vật.” Hắn vừa nói vừa lấy ra một cái sọt ‘đồ ăn’ bị Beelzebub đốt trụi đưa cho Bùi Y “Đây đều là kiệt tác sau khi làm nổ phòng bếp của Beelzebub, em cầm đi chơi đi.”
Bùi Y nhìn đống kết tinh luyện kim ôm không hết trong ngực, chớp chớp mắt, hỏi: “Các hạ, em có thể cầm chúng đi bán sao?”
Louis nghĩ nghĩ: “Đương nhiên có thể.” Loại chuyện để cho người chơi tiêu tiền này nhất định là kết quả mà công ty game yêu thích nhất.
Sau khi xác định sẽ bán toàn bộ đống rác rưởi nhà bếp đấy đi, Louis gọi quản gia đến, thay mị ma đưa đống đồ này đến phố buôn bán của mị ma.
Làm xong những cái đó, Louis hỏi: “Ngoại trừ chuyện liên quan đến anh 17 của em ra, thì em tới tìm ta còn vì chuyện gì khác không?”
“A!” Bùi Y nhỏ giọng thốt lên: “Thiếu chút nữa quên mất, em còn mua bộ trang phục tư tế khác, các hạ có muốn lại xé thêm hai bộ nữa không? Bộ đêm qua nhất định là vấn đề nguyên liệu, em trở về sẽ xem lại, nó chính là được dệt từ sợi tơ của nữ yêu nhện, ngài không sử dụng lực của ác ma thì đúng là xé không rách.”
Thanh âm của Bùi Y càng nói càng nhẹ, vành tai trở nên đỏ bừng.
Louis các hạ vẫn thật ôn nhu a, ngay cả xé bộ quần áo cũng không dám dùng sức với y.
Thực ra hành động thô bạo một chút y cũng có thể tiếp thu nha.
Không nhắc tới cái này còn tốt, nhắc tới Louis liền chua xót.
Đó là hắn không xé được sao? Là hình thức màu xanh lục đáng chết không cho xé!
Lòng có dư mà lực không đủ Louis áp chế khổ sở trong lòng, cùng mị ma hẹn lần sau tái chiến.
Chờ, chờ lập trình viên kiểm tra xong, hắn nhất định sẽ đi tìm mị ma đại chiến 300 hiệp.
Bùi Y nhìn ác ma đỉnh cấp cười như có như không, có chút thất vọng, không tán tỉnh được ác ma cấp cao gì đó thực sự làm mị ma cảm thấy rất thất bại!
Hai ma đi ra đại sảnh thành chủ, dạo chơi trong thành phố ngầm của Louis.
Đi tới đi tới, Bùi Y chợt thấy có chút kỳ quái: “A? Hình như thành phố ngầm của ngài hôm nay khá vắng vẻ.”
Các con dân thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm bình thường chạy tới chạy lui thi công, hôm nay một mống cũng không thấy, cả mặt thành thị to như vậy, ngoại trừ một ít học đồ đang theo đạo sư học tập ra thì toàn