Bùi Y kéo rương hành lý, trong lồng ngực cất giữ bản đồ bảo tàng của cẩu đầu nhân, đứng ở bên ngoài kết giới với thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.
Thành chủ của vị ác ma đỉnh cấp kia lớn như vậy, khẳng định sẽ có phòng trống a.
Không có sinh vật sẽ từ chối lời mời buổi tối đến từ một mị ma, tuy rằng quy Bùi Y không quá thuộc lòng tắc mị ma, nhưng câu này được viết ở trên bìa sách, y vẫn có thể nhớ kỹ.
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, 7 mặt trăng đã lặn 6 cái, chỉ còn lại một cái cuối cùng giãy dụa phát ra ánh sáng ảm đạm.
Bùi Y dưới một sắc trời đen kịt như vậy sinh ra tự tin khác thường.
Y xé rách một đoạn kết giới ở nơi hồi sáng đi vào, sau khi vào trong còn quay đầu mà cẩn thận khép lại kết giới.
Server hóa thân thành cây bảo thạch địa ngục bỗng nhiên run run cành lá.
Bởi vì Louis nói muốn kiểm tra những trình tự khác nên giao nơi này cho Server, do đó Bùi Y vừa mới xé kết giới một cái là Server đã nhận ra.
Không giống với Louis, Server không biết những cốt truyện khác, cho nên khi gã thấy Bùi Y kéo cái rương nhỏ đi tới chỉ biết đây là NPC trước đó đã xông vào, không biết kỳ thật đây chính là mị ma trong bộ tư liệu.
Thế nhưng, cho dù là NPC bình thường, lúc này cũng không nên tiến vào thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.
Bởi vì trò chơi còn chưa đẩy ra hoạt động giao tiếp với NPC, nơi này, tòa thành này, không nên có sinh vật thứ ba ngoại trừ gã và Louis — mặc kệ là cái gì.
Server vô cùng mong chờ tương lai sinh hoạt tự do của mình, cho nên gã cảnh giác với tất cả đồ vật có khả năng trở thành bug.
Đương nhiên, gã cũng “thuần thục nắm giữ” yêu thích cùng hướng đi của các ba ba kim chủ.
Cho nên sau khi nhìn thấy Bùi Y, phản ứng đầu tiên của Server chính là: Y là ai? Tại sao y lại xuất hiện? Phản ứng thứ hai là: Khuôn mặt này được a, ba ba kim chủ thích.
Được, y có thể ở lại.
Cho dù là bug, chỉ cần người chơi thích, chỉ cần không ảnh hưởng đến hoạt động của trò chơi, thì nó chính là một bug tốt.
Bùi Y chậm rì rì đi đến trước đại sảnh thành chủ của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, y cũng không vội vã đi vào, mà là vây quanh cây bảo thạch địa ngục nhìn một vòng.
Thật là một cái cây xinh đẹp a.
Ban ngày bị tức giận chi phối không để ý đến hoàn cảnh xung quanh, hiện tại, nhìn những kết tinh giống hồng bảo thạch này, mê người đến chừng nào nha.
Bùi Y vươn tay sờ sờ cành khô của cây bảo thạch địa ngục.
Thế giới dưới lòng đất, củi là một tài liệu khan hiếm, số lượng rừng rậm không nhiều lắm đều bị các thành phố ngầm cường đại lũng loạn.
Đương nhiên, cái này cũng không đủ là nguyên nhân để Bùi Y giở trò với một thân cây.
Rừng rậm ngầm là không nhiều lắm, nhưng gia tộc Bùi Y cũng có một cái, nếu y muốn sờ cây trong rừng thì hoàn toàn có thể sờ đủ ở trong khu rừng nhà mình.
Vấn đề là, đây chính là một cái cây trong thành phố, một cây bảo thạch địa ngục.
Thành phố ngầm bởi vì vấn đề về nền đất nên trong thành phố rất khó thấy được cây cối, càng không nói đến loại cây bảo thạch địa ngục có yêu cầu rất lớn đối với hoàn cảnh sinh trưởng này.
Đây chính là loài cây cần phải có khí tức hắc ám vây quanh mới có thể lớn lên.
Nghe nói kết tinh đá quý của cây bảo thạch địa ngục càng lóa mắt thì nơi nó sinh sống càng có nhiều khí tức hắc ám.
Nhưng vấn đề là —- thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm không phải ngay bên cạnh thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy sao? Cùng một mảnh đất, cần phải kém nhiều như vậy sao?
Bùi Y không cảm nhận được sự khác biệt của lực lượng hắc ám dưới đất, vậy nói lên bảo thạch địa ngục có thể sinh trưởng tươi tốt như vậy là có nguyên nhân khác? Là cái gì đâu? Lòng Bùi Y ngứa ngáy khó nhịn, y muốn làm rõ nguyên nhân, xong rồi trở về đòi anh hai hạt giống, y cũng phải trồng một cây như vậy trong thành phố ngầm của mình.
Về sau khi hấp dẫn lĩnh dân, bảo thạch địa ngục đặt ở nơi đó một cái, kết tinh đá quý bling bling, có mặt mũi cỡ nào a.
Server nhìn NPC có khuôn mặt nhất định sẽ được rất nhiều người chơi thích này sờ sờ bên trái gã, rồi lại sờ sờ bên phải gã, cảm giác….có chút hưởng thụ a.
Đang nhộn nhạo, Server đột nhiên cảm thấy trên chân lạnh run.
Có chuyện gì vậy? Tại sao vừa mới giây trước còn mát xa, giây sau đã tiến hành đào đất rồi? Mắt thấy Bùi Y sắp đào đến rễ cây của gã, Server nhanh chóng gọi Louis trong đầu: “Cứu mạng a! Có mị ma phi lễ tôi.
Trung tâm thành phố ngầm của cậu sắp bị đào đi rồi, mau tới cứu tôi a.”
Louis đang chọn lựa trình tự thích hợp trong số NPC mới tạo, nhướng mày: “Cái gì?”
Server không nói hai lời, giải trừ quyền hạn ủy thác, tất cả quyền hạn của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm trở về tay Louis.
Sau đó, trên mặt Louis, biểu tình nháy mắt đọng lại.
Trong cảm giác của hắn, mị ma đào rỗng xung quanh cây bảo thạch địa ngục.
Y quỳ gối bên cái hố mới đào, cong cái đuôi lên, đầu cúi xuống hố quan sát cái gì.
Thực cong, thực tròn, thực ——
“A a a a a a, cậu đang làm gì? Tôi sắp bị xem hết, trung tâm thành phố ngầm thứ 110 của cậu đều sắp bị đào ra rồi, mà cái biểu tình của cậu là thế nào a a a a a!” Tiếng thét chói tai của Server lại vang lên lần nữa.
Louis: “Chậc.” Giây tiếp theo, liền cắt đứt liên hệ với Server.
Thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất, ngay sau đó lại xuất hiện trước cửa của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.
Louis không lên tiếng, dưới âm thanh sàn sạt run rẩy của cây bảo thạch địa ngục, hắn từng bước đi về phía Bùi Y, bàn tay to rộng bắt lấy cái đuôi nhỏ hình trái tim đang lắc trái lắc phải kia.
“Chào buổi tối, tiểu mị ma.”
Ngày mai là mở cửa, đêm nay, hắn không ngại tới một cuộc giao lưu sâu giữa trình tự với nhau.
Louis thích ý nghĩ.
Bùi Y đột nhiên nhảy dựng lên, che lại xương đuôi, lỗ tai đỏ lừ: “Ngài ngài ngài —–”
Louis nhướng mày: “Chẳng lẽ, không phải em tới tìm ta để cùng tận hưởng ban đêm tịch mịch sao?”
Bùi Y nghĩ, hình như đúng nha.
Vì thế y hơi gật gật đầu: “Đúng vậy đại nhân, ngài đồng ý chia sẻ phòng ngủ của ngài với em không?”
Louis giơ tay: “Lại đây, tiểu mị ma.
Em sẽ thích.”
Ác ma đỉnh cấp dắt mị ma vào đại sảnh thành chủ, Server liều mạng run rẩy lá cây của gã: “???? Tình huống như thế nào a? Các ngươi