Thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm vẫn náo nhiệt, các người chơi cần phải đứng cách xa nhau để cách ly đã có kinh nghiệm hơn, nghĩ ra biện pháp lên yy để quy hoạch thống nhất ai đứng ở vị trí nào.
Tiểu Phong có lẽ có một chút chứng ám ảnh cưỡng chế nhỏ, dưới sự chỉ huy của hắn, những người chơi bị cảm nhiễm ở khu của bọn họ được sắp hàng vô cùng chỉnh tề.
Sau khi bị chụp hình đăng lên diễn đàn, các bạn trên mạng còn gọi đám người chơi xếp hàng chỉnh tề này là những viên gạch vui vẻ.
Tiểu Phong phun tào cùng với những người chơi cùng khu trên yy: “Viên gạch vui vẻ thì có làm sao? Bọn họ chính là xếp không được đội hình chỉnh tề như vậy, bọn họ ghen ghét chúng ta.”
Nhóm người Cầu Cổn Cổn nghe vậy nhất trí cười “ha ha ha”
Bùi Y cùng Louis thưởng thức bữa tối trong nhà ăn, lúc sau, y đi ra đại sảnh thành chủ thay Louis tuần tra thành phố ngầm một chút.
Nhìn đến bộ dáng nhón chân mong chờ của các người chơi, y lại lần nữa cảm thán: Các con dân của Louis các hạ vừa cần cù lại trung thành a.
Thật hy vọng về sau các con dân của thành phố Vĩnh Nguyệt Chi Huy cũng được như vậy.
Bùi Y vẫy vẫy đôi cánh nhỏ, bay đến giữa không trung.
Các người chơi híp mắt nhìn lên trên —-
“Cách quá xa rồi.
Đừng nói tôi cận thị, cho dù thị lực của tôi 10/10 cũng không nhìn thấy được mị ma a.”
“Ông nói rất hợp — đù má!”
Chỉ thấy giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng mị ma siêu lớn, độ phân giải siêu nét, vẫn là hai cái! Phân biệt ở giữa không trung hai thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm cùng Vĩnh Nguyệt Chi Huy, vừa lúc thuận tiện cho người chơi ở hai thành phố cùng nhìn.
Mị ma ở giữa không trung hất tóc, cái đuôi vung từ trái qua phải, hai bóng dáng cùng làm ra hành động giống hệt như vậy.
“Khoa học kỹ thuật ma pháp, trâu bò! Nếu tổ chức buổi biểu diễn thì hiệu quả nhất định siêu tuyệt!”
“Tôi chỉ muốn biết tại sao.”
“Cái gì mà tại sao?”
“Đều đã phân giải chất lượng cao, chúng ta lại còn ở dưới lòng bàn chân của mị ma, chẳng lẽ góc độ này không nên nhìn thấy cái gì đó sao? Mịa nó vì sao vẫn không nhìn thấy gì cả?”
“Nhìn không ra ông vẫn là một thân sĩ.
Nói thật, tôi cũng từng tự hỏi vấn đề này.
Sau đó, tôi nghĩ tới tên đáng ghét biến xanh nào đó.
Đừng nói đến vấn đề góc độ cùng ánh sáng, tôi dám cá, hai chùm sáng chói đến muốn mù mắt trên kia tuyệt đối là lão Lou chó má làm ra.”
Bùi Y thấy thế thân ma pháp vào chỗ, bắt đầu nói chuyện: “Các con dân của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, dịch y sẽ hướng dẫn các cậu làm ra thuốc đẩy lùi ôn dịch.
Xét thấy hiện giờ các cậu không có cách nào ra khỏi thành, các công việc cần phải đến nơi khác làm sẽ do đồng bạn không bị cảm nhiễm của các cậu thực hiện.
Ta tin tưởng, dưới sự nỗ lực của tất cả các cậu, ôn dịch sẽ không có chỗ nào để ẩn nấp.”
“Được!” Cầu Cổn Cổn đi đầu, vô cùng cho mị ma mặt mũi mà dùng sức vỗ tay.
Các người chơi khu một dưới sự dẫn dắt của nàng cũng đều liều mạng vỗ tay, nếu đây là một trò chơi có hiển thị cột máu thì đám người chơi này chắc đã bị mất máu vì vỗ tay quá mức rồi.
Bùi Y thấy được tràng pháo tay nhiệt tình này, trong lòng vui vẻ.
Cái đuôi trái tim nhỏ đong đưa trái phải, từ sợi tóc trên đầu đến cái đuôi đều tản ra cảm xúc sung sướng không thể ức chế được.
Mị ma vừa vui vẻ, Louis liền vui vẻ.
Nếu không có chuyện xảy ra ngày hôm qua thì Louis thậm chí sẵn sàng tăng thêm một chút thuộc tính cho các người chơi.
Nhưng mà bây giờ…..
“Dù sao ta cũng là một vị chủ nhân nhân từ.” Louis lắc lắc đầu, quyết định vẫn cho người chơi một chút động viên.
Giây tiếp theo, toàn bộ người chơi ở khu 1 đều nhận được một thông báo chung.
【 Đinh —— khen thưởng của Louis.
Thành chủ của bạn cho rằng trong quá trình đối đầu với dịch ma bạn rất nghe lời mị ma nói, hắn quyết định khen thưởng cho bạn.
Nhưng hắn lại nghe được một số lời đồn đãi không thật, hắn hy vọng bạn không cần học tập sinh vật dưới nền đất trầm mê bát quái không chịu làm việc đàng hoàng nào đó.
Cho dù là buôn chuyện cũng phải có tính chính xác, phải tuyên truyền tin tức chính thống.
Cho nên khen thưởng của bạn từ tăng 10% toàn bộ thuộc tính hạ thành tăng 1% toàn bộ thuộc tính.
A, thành chủ của bạn đúng là vô cùng nhân từ.
Cho dù bạn truyền bá tin tức không thật, ngài ấy vẫn khen thưởng bạn như cũ.】
Các người chơi: “???”
“Đệt? Động từ.”
“Tôi bị thông báo toàn server này sáng mù.
Tăng 10% thuộc tính của tôi cứ như vậy mà không có?”
“Còn để lại cho ông 1% đấy.
Đây chính là lương tâm duy nhất của thành chủ nhân từ.
Nước mắt chảy thành sông!”
“Lão Lou chó má.”
“Từ từ, tôi muốn biết là lời đồn không thật nào? Ngày hôm qua ai truyền cái tin tức kỳ quái nào à? Tại sao tôi lại không biết gần đây còn có lời đồn nào về lão Lou chứ?”
“Ặc, chẳng lẽ là do chúng ta nói hắn lục rồi?”
“Không đến mức đi? Đồ họa của hắn chính là màu xanh lục a.”
“Tôi đi hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng, tôi nhất định phải bắt lão Lou nhổ thuộc tính đã nuốt ra!”
“Không phải, thuộc tính trò chơi này đều là che giấu, hơn nữa cái buff này còn giới hạn trong thời gian diễn ra nhiệm vụ, anh em, không đến mức đấy chứ.”
“Ai cùng ông làm anh em chứ, là chị em.
Thuộc tính là nhìn không thấy nhưng ông không cảm nhận được sự khác nhau khi vũ khí chọc vào cơ thể địch nhân ư? Không có 10% này ông có thể gọt khoai tây, có 10% này ông chính là cắt đậu hủ.
Cái nào sướng hơn?”
“….Tôi mịa nó cạn lời, hiện giờ em gái cũng bạo lực như vậy sao?”
“Suỵt câm miệng.
Ông có còn muốn em gái bạo lực đi hỏi cho ông không?”
“Tôi đã trở về.
Đậu má, các ông biết nhân viên chăm sóc khách hàng nói gì với tôi không?”
“Nói gì?” Những người chơi xung quanh đều hỏi.
Trên yy, Tiểu Phong cũng đang hỏi: “Vì sao a? Chúng ta mau cho em gái này lên mic, để em gái truyền lại câu trả lời của nhân viên chăm sóc khách hàng cho chúng ta.”
“Khụ khụ, nghe thấy không?” Mic của em gái bật, trong giây phút cô mở miệng, cằm rơi đầy đất thành phố ngầm.
“Mẹ ơi con đã yêu rồi.
Âm thanh loli này, quá hợp khẩu vị.”
“Tôi còn tưởng sẽ là âm thanh nam tử trung niên tục tằng, kết quả trước mắt tôi như là hiện lên váy JK cùng tất dài trắng.”
“Tôi nói các ông biết này, đây là câu mà nhân viên chăm sóc khách hàng trả lời lại tôi, nói công ty game sẽ ngẫu nhiên biên tập lại các