Kế hoạch của Bùi Y đã nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của Louis.
Y không biết làm sao mà Louis các hạ làm được, nhưng sự thật chính là, hiện giờ trên bầu trời của toàn bộ lâu đài chính của mỗi một vị lĩnh chủ của đại lục phía đông đều mở một cánh cửa không gian.
Nói cách khác, sinh vật Daknas thông qua con đường đặc biệt để đến vị diện khác chắc chắn sẽ ngẫu nhiên xuất hiện ở quê quán của một vị lĩnh chủ nào đó.
Đả kích thẳng vào mặt cũng chỉ đến như vậy thôi.
Các người chơi oanh oanh liệt liệt tiến hành các hoạt động cày điểm trận doanh, mà điều làm các người chơi kinh ngạc chính là, xếp hàng cùng bọn họ thế mà còn có cả NPC.
Hơn nữa bọn họ không khác gì người chơi cả, chỉ nhìn qua một cái là không thể phân biệt được là NPC hay là NPC có kịch bản.
Viện trưởng nghe thấy hai tên NPC thú nhân xếp hàng trước hắn nói —-
“Thành chủ Louis thật hào phóng, rất ít có ác ma sẵn sàng mở cửa vị diện mà mình phát hiện ra cho một sinh vật khác.
Hơn nữa đây vẫn là vị diện không khác chúng ta là mấy, dùng nó để mài giũa võ kỹ quá là phù hợp luôn.”
“Đúng vậy, tôi thật mong Louis thành chủ có thể thắng tranh cử Ma vương.
Như vậy liệu Ma vương có thể cho toàn bộ các sinh vật dưới nền đất nhiều phúc lợi hơn hay không?”
Viện Trưởng quay đầu nói với Cầu Cổn Cổn: “Bà nghe đi, giọng điệu nói chuyện này, nếu không phải nội dung vô cùng thành phố ngầm thì bà có nghĩ đến đây là hai NPC không?”
Cầu Cổn Cổn nhìn qua một cái, mở miệng: “A đúng vậy, Louis thành chủ thực sự là thành chủ rộng lượng nhất mà tôi từng thấy.
Tiền công mà ngài ấy cho bọn tôi còn nhiều hơn các thành phố khác.”
Dịch Bôi Trơn Mị Ma bên người Cầu Cổn Cổn cười he he, tiếp lời: “Thật sao? Louis thành chủ còn thu nhận lãnh dân mới không? Tôi sẵn sàng đi làm công cho Louis thành chủ!”
Nói xong, Dịch Bôi Trơn Mị Ma cười ha ha với Viện Trưởng đang không hiểu điều gì đang xảy ra.
Cầu Cổn Cổn: “Nếu ông không quen biết bọn tôi thì có phải cũng cảm thấy bọn tôi là NPC hay không.”
Viện Trưởng: “?” Tôi nghi ngờ mấy bà đang ám chỉ tôi.
————–
Cái hoạt động thuộc địa của mị ma này có bản đồ vô cùng lớn, hơn nữa có người chơi đã mò ra được nó thực ra chỉ có một tấm bản đồ.
Người chơi đến từ những server khác nhau chỉ khác nhau ở điểm rơi xuống, nếu bạn muốn chào hỏi những đoàn đội khác thì bạn có thể lựa chọn không đánh quái trong thời gian ở trong thuộc địa, chuyên tâm lên đường, có lẽ có thể từ điểm rơi này đến điểm rơi kia.
Lúc này, điểm rơi của đoàn đội Viện Trưởng ở trên một nóc nhà màu xám.
Thực ra công ty game vẫn chưa đặt tên cho những điểm rơi này, nhưng người chơi vì để thuận tiện giao lưu nên đã tự động đặt biệt danh cho những điểm đó.
Vô cùng đơn giản thô bạo, nhìn đến nóc nhà là màu xám thì gọi là Nóc nhà xám, cùng quy luật đó còn có Nóc nhà xanh, Nóc nhà hồng, Nóc nhà đỏ.
Ngoài ra còn có Nóc nhà nhọn cùng Mái vòm, cùng với một cái duy nhất không phải nóc nhà, Hồ nước.
Đương nhiên sau này địa điểm hồ nước kia vẫn luôn bị các người chơi lên án.
Mịa nó, điểm rơi chính là trong hồ nước, sau đó nếu trước khi kết thúc thời gian đếm ngược hô hấp mà không giãy giụa ra khỏi, thì sẽ trực tiếp chết đuối.
So sánh với nó, những điểm rơi khác trên nóc nhà thân thiện hơn rất nhiều.
Nhóm NPC đôi khi sẽ có điểm rơi cùng với các người chơi, thế những bọn họ sẽ tự mình đánh quái, không có giao tiếp đặc biệt gì với người chơi cả.
Lần này Viện Trưởng đến là để thử nghiệm cách đánh mới.
Hắn đã phát hiện ra một vài đồ vật mới lên kệ ở thương thành, pháo hóa ma pháp.
Vốn là pháo hoa để trang trí.
Thế nhưng trên diễn đàn có người chơi phản ánh, hắn đặt một đống lớn pháo hoa ở cùng nhau, muốn đốt bình nguyên Tro Tàn cho bạn gái nhìn, kết quả bởi vì đồng loạt châm ngòi quá nhiều pháo hoa ma pháp, hệ thống nhắc nhở nói mật độ ma lực của khu vực quá lớn, sau đó nổ.
Pháo hoa vẫn bay lên, nhưng vụ nổ cũng khá lợi hại.
Bình nguyên Tro Tàn bị nổ ra một cái hố to, sau đó hệ thống còn cho hắn một hóa đơn phạt: Bởi vì phá hư địa hình của bình nguyên Tro Tàn, bắt hắn lao động cải tạo ba giờ.
Khi Viện Trưởng nhìn thấy tin tức này liền nghĩ ngay tới cách chơi nổ ma pháp = lựu đạn.
Bởi vì đổi khen thưởng của thuộc địa mị ma có quan hệ trực tiếp đến số lượng quái đã tiêu diệt được, cho nên giết càng nhiều quái, đạt được khen thưởng càng nhiều.
Viện Trưởng nghĩ, tổ đội 25 người đánh quái thì có thể nhanh đến mức nào chứ? Cho dù tổ đội 25 ma pháp sư cùng nhau đọc thần chú cũng không thể nổ bình nguyên Tro Tàn ra một cái hố to như vậy.
Nhưng, pháo hoa ma pháp có thể.
Vì thế, Viện Trưởng đầu tư mua một số lượng lớn pháo hoa ma pháp, cũng mang theo túi không gian tùy thân, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mang theo một đội 25 người tiến vào bản đồ thuộc địa của mị ma.
“Đứng vững, đoàn pháp sư cùng đoàn Druid, vú em không cần thêm máu, dùng khiên bảo vệ.
Viện Trưởng ông đã được chưa? Ông có biết DPS của chúng ta đứng tấn rất khó chịu?” Lộc Cộc Lộc Cộc táo bạo hét lớn.
Viện Trưởng: “Đây đây, đốt lửa.
Ai ui, tại sao tui không đốt được chứ?”
Cầu Cổn Cổn: “Ông tránh ra, xem quả cầu lửa của tôi đây!”
Quả cầu lửa châm cháy kíp nổ, pháo hoa bay lên cao.
“Đoàng —” nổ tung trời, âm thanh dư chấn cũng đồng thời truyền đến.
Cùng lúc đó, tất cả các sinh vật có mắt ở xung quanh Nóc nhà xám đều thấy được một chùm pháo hoa ma pháp siêu lớn, siêu đẹp, nghe thấy tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, cũng cảm nhận được cảm giác chấn động trời rung đất chuyển.
“Sao lại thế này?”
Kinh hãi cùng khó hiểu nhanh chóng lan truyền.
Viện Trưởng cùng 25 người chơi và một vài NPC đồng loạt trở về điểm sống lại sau vụ nổ mạnh kia, nhưng xui ở chỗ điểm sống lại ở ngay trung tâm vụ nổ, cho nên bọn họ liên tục chết đi, sống lại rất nhiều lần.
Cầu Cổn Cổn: “Cũng may không giảm độ bền vũ khí cùng độ thuần thục kỹ năng, nếu không giao diện thuộc tính của tui chắc thảm không nỡ nhìn mất.”
Viện Trưởng: “Phi phi phi, sao tui cứ có cảm giác miệng đầy cát vậy.
Để tui nhìn xem thành quả vụ nổ của chúng ta nào, he he he.”
Thành quả