Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Thiếu soái kiêu ngạo sủng tiểu kiều thê (28)


trước sau

Editor: Tranh Nhược

Chương 112

Trong thế giới của Mộ Dung Tuyệt, muốn giết một người, căn bản không cần thủ đoạn phí thời gian này.

Kiều An như vậy, thật sự yếu!

Muốn một người chết, phương thức trực tiếp thô bạo rất nhiều.

"Chính là......" Kiều An yếu ớt mà tỏ vẻ phản đối.

Mộ Dung Tuyệt khí phách lắc đầu, "A! Không sao. Hiện tại Tuyệt ca ca có thể cho em nhìn, làm một người muốn sống không được, muốn chết không xong dễ dàng cỡ nào!"

Tươi cười của hắn mang theo tà nịnh, làm trong lòng Kiều An cảm thấy bất an -- giống như hắn đã biết cái gì.

Bởi vậy, cô càng không có đường sống phản đối.

"Muốn tự mình xem hắn bị ngược đến thương tích đầy mình như thế nào sao?"

Hắn thị huyết tàn nhẫn, lôi kéo người nhìn như phúc hắc, trên thực tế lại vẫn là một con thỏ trắng, đi tới nhà lao phủ thiếu soái.

Hoàng Phủ Dục biết nhà lao phủ Mộ Dung thiếu soái.

Nhưng, lúc bị kéo vào nơi này, hắn (HPD) vẫn không thể tin được: Hoàng Phủ Dục hắn thế mà bị bắt tới nơi này.

Phải biết rằng, cái tư lao này là hắn (HPD) hỗ trợ thành lập đâu.

Hắn (HPD) nói cho Mộ Dung Tuyệt, có phạm nhân, có thù sinh tử, không cần thiết bắt vào ngục giam, nhốt lại làm mình hết giận mới càng sảng!

Cho nên, hắn (HPD) còn giúp Mộ Dung Tuyệt định chế rất nhiều hình cụ đâu!

Suy nghĩ một chút cưa hình, luân hình, giày xi măng, ghế thẩm vấn...... Có mười đại khổ hình Mãn Thanh, có chút cái là hắn (HPD) vì lấy lòng Mộ Dung Tuyệt, cố ý từ nước ngoài học được! Hiện tại nhớ tới, khiến cho sống lưng hắn (HPD) phát lạnh!

Hắn (HPD) nhớ rõ, Mộ Dung Tuyệt rất ít đưa người vào nơi này. Hắn chán ghét một người, trực tiếp bắn chết, lười dùng thủ đoạn phiền toái như vậy. Mà bây giờ, hắn (HPD) nhìn Mộ Dung thiếu soái chậm rãi đi tới, nhìn mặt ngàn năm hàn băng của hắn lộ ra tươi cười tàn nhẫn, hắn (HPD) không thể tin được, cũng không nghĩ tin tưởng!

"Phu nhân, cứu mạng phu nhân!"

Nhìn từ Kiều An phía sau Mộ Dung Tuyệt, hắn (HPD) nhịn không được kêu thảm thiết.

Đúng vậy, Lãnh Kiều An khẳng định luyến tiếc hắn (HPD) chịu khổ, khẳng định sẽ xin! Hắn (HPD) khóc lóc thảm thiết.

Không nghĩ tới,
hắn (HPD) kêu, Mộ Dung Tuyệt cười càng tàn nhẫn.

"Bốp!" một chân Hoàng Phủ Dục bị hắn đá.

Lúc hắn (HPD) cảm thấy hai chân đau xót, sau đó mất đi cảm giác, chỉ cảm thấy đều là nước, nước tí tách chảy......

Đây là hắn...... Mệnh căn của đàn ông!

Hắn (HPD) tuy đau cực kỳ, đầu óc lại không ngu.

Tới lúc này, hắn (HPD) minh bạch.

Mộ Dung Tuyệt cái gì cũng rõ ràng, cái gì cũng biết...... Hắn biết chuyện mình làm với Lãnh Kiều An. Chính mình không chỉ sống không được, hơn nữa chết thống khoái đều không được.

Hắn (HPD) muốn nói chuyện, nhưng miệng hắn (HPD) không mở được.

Mà lúc này, Mộ Dung Tuyệt lại cười cầm lấy roi, đưa cho Kiều An.

Hắn khó được ôn nhu cười, nhìn qua giống như ác ma ăn thịt người.

"Tiểu An, tới, quất hắn đi."

"Tiểu An, cầm lấy!"

"A? Em không làm sao? Tuyệt ca ca làm mẫu cho em, dạy em, quất hắn như thế nào!"

"Vút vút vút!"

Không chút lưu tình quất roi, đánh vào người Hoàng Phủ Dục.

Mộ Dung Tuyệt sức lực lớn, thực mau, quân trang đều bị phá. Lộ ra làn da máu tươi đầm đìa. Mà cái tay kia, bị người cắt đứt, vừa mới đóng vảy, hiện tại bị đánh đến da tróc thịt bong.

Mộ Dung Tuyệt giống như đánh nghiện, đánh nửa giờ, Hoàng Phủ Dục hôn mê bất tỉnh, cũng không chịu dừng tay.

"Nôn --" loại không khí đầy máu tanh, làm Kiều An thiếu chút nữa phun ra.

"Tiểu An không phải sợ," hắn quăng roi, sai người hất một bồn nước nóng bỏng vào Hoàng Phủ Dục.

Nước ấm này, cho dù lợn chết đều bị nóng sống lại, huống chi là Hoàng Phủ Dục?

"Tiểu An, Tuyệt ca ca nói đúng hay không, làm một người thống khổ, rất đơn giản, đúng hay không?"

- -----

19h33 15/12/2019

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện