Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Anh trai bá đạo, buông em ra (33)


trước sau

Editor: Tranh Nhược

Chương 151

Kiều An thấy cả người đều không tốt.

Ở lúc hơi thở thoi thóp, chuông cửa vang lên.

Cô vội vàng chạy nạn tới mở cửa.

Kết quả, mở cửa, đứng thình lình, là Tần Luyên mang theo một đống bảo tiêu.

Trên mặt, mang theo lạnh lẽo đáng sợ.

"Vương tiểu thư, tôi cho rằng, cô người thông minh...... Không nghĩ tới, cô thế mà dám trêu chọc Tiểu San Nhi!"

Kiều An còn có thể nói cái gì? Vận khí không tốt, chính là như vậy.

"Tiểu San Nhi ở nơi nào, mau giao ra đây?"

Kiều An tức giận ôm ngực nói, "Tần tổng, nếu đã tìm được nhà tôi, nói vậy khẳng định sớm biết cô ta rời nhà tôi đi? Anh cũng biết cô ta chủ động tìm tôi đi? Xin thương xót, về sau đừng tới tìm tôi, tôi chỉ là cao trung sinh, muốn học tập tốt mỗi ngày hướng về phía trước, được chưa?"

" nằm mơ......"

Nam nhân không chút do dự vươn tay, muốn bóp cổ Kiều An.

May mắn, Sở nam thần thấy được một màn này, vội vàng chạy tới, không để Tần Luyên thực hiện!

Anh bảo hộ Kiều An sau người, cả giận nói, "Anh là ai? Cẩn thận tôi báo nguy!"

"Báo nguy! Ha hả."

Bảo tiêu sau hắn cũng khặc khặc cười, cười nhạo Sở Vân Phàm không biết tự lượng sức mình.

Nên tới chung quy sẽ đến. Trong nguyên tác, Sở Vân Phàm cùng Tần Luyên đối nghịch bởi vì Nhược Vũ San, mà hiện tại, thế nhưng vì cô.

Nhưng vô luận thế nào, bảo hộ Sở nam thần, đều là trách nhiệm của cô.

Tay nhỏ, kéo anh qua. Thân hình nho nhỏ, nỗ lực che trước anh, trong lòng Sở Vân Phàm như có dòng nước ấm qua......

Vương đồng học thật là cô gái tốt...... Trước kia anh không tin cô yêu thầm mình. Bởi vì yêu thầm một người căn bản không phải dáng vẻ kia.

Nhưng lúc này, cô bảo hộ mình, có lẽ, Vương đồng học thật sự yêu thầm mình nhiều năm......

Mà Kiều An không muốn phản ứng với chuyện tình lữ này vì bảo hộ Sở nam thần, rốt cuộc nhịn không được mở miệng, "Tần tổng, anh nhờ giúp mà thái
độ như vậy, chỉ sợ, anh vĩnh viễn sẽ không biết người yêu đi nơi nào."

Vốn dĩ ôm may mắn mà đến Tần Luyên nháy mắt mở to hai mắt nhìn, "Cô biết?"

Ha hả. Có biết hay không quan trọng sao? Không nói, Vương gia bình an sao?

Chỉ có Sở nam thần biết cô bịa chuyện...... Trong lòng anh bất an, nhưng lại cảm động.

Trước kia anh thật đúng không thấy, Vương đồng học yêu anh, đã sâu đến trình độ này. Vì anh, cũng dám cùng Tần thị tổng tài bịa chuyện.

Được rồi, về sau anh nhất định đối cô tốt một chút.

Kỳ thật Kiều An không phải thật sự bịa chuyện.

Tuy bởi vì cô, cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo. Tỷ như Nhược Vũ San thất thân mang thai. Nhưng cô nhớ rõ trong nguyên tác cũng có tình tiết mấu chốt, đó chính là Nhược Vũ San bị người bắt cóc. Sau đó Tần Luyên không màng tất cả, lấy thân mạo hiểm.

Rốt cuộc, Nhược Vũ San ý thức được, anh trai yêu cô ta, mà trong lòng cô ta, cũng yêu anh trai!

Vì thế, cô ta quên kháng cự, sợ hãi trước kia, cũng quên mất Sở nam thần bởi vì cô ta mất tay hủy diệt tiền đồ. Từ nay về sau, không biết xấu hổ cùng anh trai qua sinh hoạt hạnh phúc......

Đúng là, lần này Nhược Vũ San bị bắt cóc, đối thủ một mất một còn của cô ta, đồng thời, cũng là người ái mộ Tần Luyên, thiên kim Hoắc gia Hoắc Thiệu Quân.

Hoắc Thiệu Quân cùng Tần Luyên từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cha mẹ vốn dĩ cố ý thúc đẩy liên hôn thương nghiệp.

Hoắc Thiệu Quân từ nhỏ ái mộ Tần Luyên, không nghĩ rằng, một dã nha đầu bay lên, lướt qua cô nàng, thành người phụ nữ của Tần Luyên.

- ------

11h28 11/2/2020

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện