Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Lần đầu công lược: Đế Tôn thỉnh trêu chọc (2)


trước sau

Editor: Tranh Nhược

Chương 167

Khi so sánh nguyên chủ với nữ chính Vân Linh quả thực là người trên trời người dưới đất.

Tuy nguyên chủ cũng không sống được tới lúc Vân Linh trọng sinh.

Dựa theo phân chia lực lượng của đại lục Tiềm Long, người có thể tu luyện linh lực được gọi là linh giả.

Mà linh giả chia ra làm mười bậc lần lượt là linh sĩ, linh sư, đại linh sư, linh tông, linh quân, linh vương, linh hoàng, linh tôn, linh thánh, linh đế, mỗi bậc lại phân chia làm mười cấp.

Nữ chủ Vân Linh trước khi trọng sinh chính là linh thánh.

Ở đại lục Tiềm Long, một người đến linh tông có thể đi ngang (*).

(*) Rất có địa vị, được coi trọng, chiếm số ít, tuỳ ý làm bậy cũng không ai dám làm gì.

Cho nên, người từng làm linh thánh như Vân Linh, phi thường lợi hại. Từ lúc bắt đầu trọng sinh, liền bắt đầu kiếp sống bị nàng vả mặt.

Kiều An cần hoàn thành tâm nguyện của Vân Kiều An, được phụ mẫu tán thành, không trở thành tiểu bối (*) bị qua trong tộc.

(*) Người dưới có bối phận, lực ảnh thấp.

Mà phương thức tốt nhất, chính là thân cận nữ chủ.

Tăng tu vi cùng, không chừng còn có thể gặp được Đế Tôn, công lược nam thần vũ trụ.

Tuy vậy nhưng mộng tưởng thật xa vời.

Đúng thế. Mục tiêu của cô là Đế Tôn.

Đế Tôn là người có tu vi tối cao nhất ở đại lục Tiềm Long.

Có người nói hắn ở bậc Linh Vương, cũng có người nói hắn là linh hoàng.

Làm một phông nền mua nước tương trong nguyên tác không ai biết thực lực chân chính của hắn.

Nữ chủ Vân Linh đột phá trở thành linh hoàng, trở thành người có tu vi đứng thứ hai kể từ trước tới nay (thứ nhất đương nhiên là nam chủ), dẫn dắt mọi người chống lại Ma tộc xâm lấn sau đó rời đại lục Tiềm Long......

Cho nên ở trong cốt truyện, người ta cam chịu thực lực Đế Tôn thấp hơn Vân Linh......

Nhưng, bởi vì lần này Kiều An làm nhiệm vụ thăng cấp, thế nên tư liệu trong đầu đã làm cô sáng tỏ: Đế Tôn đại nhân điệu thấp không thích ra cửa, tu vi thật sự của hắn cũng không phải linh vương, cũng không phải tu vi linh hoàng, mà là tu vi linh đế! Đừng hỏi hắn vì sao đường đường là một linh đế lại ngốc tại đại lục Tiềm Long nho nhỏ......

Tóm lại, mọi người cho rằng tu vi hắn không bằng Vân Linh, thật ra là bởi vì hắn không thích nổi bật!

Đến cuối cùng, vai nam nữ chính cũng cho là vậy!

Kiều An nhịn không được nước mắt chảy xuống thành sông: Chơi vậy ai chơi lại được. Lấy xuất thân hiện tại của Vân Kiều An, thực lực cùng bối cảnh, đừng nói công lược Đế Tôn, dù chạy tới làm thủ hạ thấp kém nhất hay nha
hoàn thấp kém nhất người ta cũng không cần.

Nhưng Kiều An không biết, thời điểm cô vừa tiến vào thế giới này, một nơi xa xôi trên núi, có một nam nhân mặc bạch y, như cảm ứng được vận mệnh sắp đặt. Hắn buông quân cờ, hướng về nơi xa xôi ở hướng Đông nhìn thoáng qua......

Đôi khi, nếu đã vào nhiệm vụ, đi hay không hoàn thành được không không phải bản thân có thể quyết định......

Mà lúc này, vấn đề lớn nhất Kiều An cảm thấy chính là thân thể này không có bất luận tư chất tu luyện nào.

Nếu muốn hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ Vân Kiều An, tất yếu cần năng lực tự bảo vệ mình.

Ở trong nguyên tác, Vân Linh do có long chi giới đây là nhẫn không gian thần kỳ mà sau khi trọng sinh cũng theo tới đại lục Tiềm Long.

Long chi giới có không gian, có linh tuyền, có linh lực, khi Vân Linh tu luyện làm ít công to.

Nhưng so với cái này, nó còn có một bàn tay vàng lớn hơn nữa, lúc nó cùng phượng chi văn (*) dung hợp sẽ xuất hiện một công pháp vô thượng, công pháp chỉ phương thức tu luyện đến linh đế!

(*) Một bản văn tự có liên quan đến phượng hoàng.

Phải biết rằng, ở đời trước, sau khi Vân Linh tu luyện thành linh thánh, ở cảnh giới này hơn một ngàn năm, cũng không có phương pháp tiến thêm.

Cho nên, quyển 《 Ngưng Linh Đại Pháp 》này có ý nghĩa gì không cần nói cũng biết!

Cơ mà, dù 《 Ngưng Linh Đại Pháp 》 tốt thế nào đi nữa khi không có 《 Ngưng Linh Đại Pháp 》 Vân Linh vẫn tu luyện đến linh thánh đấy thôi.

Quan trọng nhất là nữ chủ đã có long chi giới, Kiều An chỉ muốn có phượng chi văn mà thôi.

Không gian nơi tay, linh tuyền ta có.

Dù không có tu vi, người khác muốn ám toán, có thể trốn vào trong không gian......

Còn chưa vào từ đường, Kiều An liền nghe được tiếng cười kiêu ngạo từ bên trong truyền đến.

"Vân Linh, nếu ta là loại phế sài như ngươi, cũng không có mặt mũi tiếp tục tồn tại!"

"Đúng vậy, loại người như ngươi lại còn làm đích nữ đại phòng, thật là cười chết người! Ta chỉ thuộc một chi thứ nhỏ cũng đã là linh sĩ cấp ba, một ngón tay cũng có thể làm ngươi chết!"

——————

17h14 26/2/2020

Lời editor: Tui đăng chương mới nè, vẫn một chương nhé! Lượn đi làm bài tập đây, bái bai~

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện