Editor: Tranh Nhược
Chương 194
Thật lâu sau, Kiều An mới biết được loại tâm tính này là cái gì.
Đó là làm đại chúng tầng chót lao khổ lâu rồi, chẳng hiểu sao lại trở thành giai cấp đặc quyền, quả thực không thích ứng nổi.
Nguyên bản vốn là pháo hôi dù người đi trên đường cũng có thể dẫm một cái, chẳng hiểu sao ôm được đùi vàng thô to làm Kiều An sợ hãi không thôi, còn thập phần cẩn thận.
"Sư phụ, con cảm thấy quốc sư đại nhân nói không sai. Con tuy là đệ tử thiên mệnh định sẵn của thầy nhưng đối những người khác tựa hồ không công bằng."
Đế Tôn liếc mắt nhìn cô một cái, "Nha đầu nhóc thấy sao?"
Kiều An cũng thật sự nói không nên lời.
Nhưng cô phải cẩn thận, không muốn lưu điều ra tiếng vào gợi đòn để bị người ta đánh.
Tuy rằng cũng không nắm chắc mười phần, nhưng...... "Con có thể cùng người không phục đấu một lần!"
Vạn nhất cô thắng, những người cười nhạo cô, kêu la có tấm màn đen cũng tự động mai danh ẩn tích.
Vạn nhất cô thua...... Đế Tôn sẽ nhìn cô thua sao? Lấy khả năng của Đế Tôn làm cô thắng còn không phải nhẹ nhàng hả?
Kiều An nghĩ đến mỹ diệu lại bị Đế Tôn bình đạm cười nhạo, "Đệ tử của bổn toạ cần gì dùng loại thủ đoạn này làm người câm miệng? Mất mặt!"
Y đứng trên đài cao, lãng mục sơ mi. Một mình đứng nơi đó khiến cho người thấy tuyết sơn tráng lệ.
Cố tình tuyết sơn lại đối thiếu nữ bình đạm không có gì lạ, lộ vẻ thân cận.
Ai cũng không hiểu được, y vì cái gì ở trong biển người mênh mang, chọn trúng thiếu nữ cái gì cũng không xuất chúng.
Nếu nói, căn cứ vào tu vi thiếu nữ báo danh có thể chia làm 5 loại, Giáp Ất Bính Đinh Tuất, mà cô chính là Bính phải chờ ngoài, không lưu tồn tại ở địa vị đỉnh nhất.
Nếu nói lớn lên xinh đẹp, kia Vinh Hân quận chúa chẳng phải đẹp hơn cô vô số lần sao?
Nếu nói có bối cảnh, đồ cô mặc trên người nhiều nhất được coi là mộc mạc sạch sẽ, cùng y phục đẹp đẽ quý giá ung dung ở thủ đô không hợp nhau, chỉ có thể dùng từ "Keo kiệt" hình dung.
Đế Tôn vì cái gì ở trong đám người chọn cô, sau đó quyết định thu cô làm đồ đệ?
Thậm chí tất
cả mọi người còn chưa báo danh xong?
Lúc này, Đế Tôn đã cao giọng hỏi, "Nghi ngờ đệ tử bổn tọa, đó là nghi ngờ bổn tọa. Các ngươi ai đánh thắng được bổn tọa, bổn tọa thừa nhận chuyện này không công bằng!"
Kiều An trợn mắt há hốc mồm.
Quốc sư Hắc Viêm trợn mắt há hốc mồm.
Vinh Hân quận chúa trợn mắt há hốc mồm.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
"Hử? Các ngươi ai muốn tới?"
Này cũng quá vô sỉ đi! Ai có thể đánh thắng được y? Người này căn bản còn không có xuất thế đi!
Đế Tôn bỗng quay đầu lại, liếc nhìn Kiều An một cái, khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra nụ cười nhạt.
Nụ cười này giống như bách hoa nở rộ, giống như gió mát phất qua, giống như hồ băng đóng băng ngàn năm cũng xuân về hoa nở!
"Bổn tọa lập đàn chiêu đồ, phải đợi, vốn cũng chỉ có một mình con mà thôi!"
Kiều An choáng váng.
Một ngày trước, cô vẫn là nha đầu nông thôn mỗi người đều ghét bỏ, hiện tại biến thành đối tượng quốc sư Hắc Viêm đều phải lấy lòng mượn sức.
Mà hết thảy đều bởi vì cô bái Đế Tôn làm sư thành công.
Cho nên nói mộng tưởng nhất định phải có, vạn nhất thực hiện được?
Mà Vinh Hân quận chúa, vốn dĩ quốc sư Hắc Viêm còn tà tâm bất tử, ý đồ làm Đế Tôn thuận tiện cũng nhận cháu gái mình. Một đồ đệ là dạy dỗ, hai người cũng là dạy không phải sao?
Bất quá, chính tai nghe được Đế Tôn nói chỉ đợi có Kiều An, Hắc Viêm liền từ bỏ. Không cần thiết tự rước lấy nhục không phải hả?
Mà Vinh Hân quận chúa chịu đả kích tức giận phấn đấu.
Nàng từ bỏ thân phận quận chúa tôn vinh chuẩn bị đi tu luyện một quyển công pháp khó khăn cực lớn ——《 Băng Tâm Quyết 》.
《 Băng Tâm Quyết 》 phi thường thích hợp thể chất của nàng nhưng cần ở Tuyết Sơn mới có thể tu luyện.
——————
19h11 9/4/2020