Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (3)


trước sau

Editor: Nương Cter

Chương 229

Nghĩ tới Đế Tôn, liền nhớ y thanh diễm vô song... Vóc người cao ngất, **** kia, da thịt trắng noãn, còn có ngũ quan sắc sảo... Dù lãnh đạm liếc nhìn bạn một cái cũng làm bạn mềm ra.

Nhưng y hại cô té chết.

Nam thần tuy tốt nhưng phải có mạng mới hưởng thụ nổi.

Cô đang đắm chìm trong bong bóng màu hồng, không chú ý một thân ảnh anh tuấn cao ngất đang chậm rãi đến gần.

"Kiều An". Thanh âm tựa hồ so với trí nhớ của nguyên chủ còn lạnh hơn nhiều.

Kiều An ngơ ngác ngẩng đầu lên, trước mắt bỗng xuất hiện một người đàn ông.

Gương mặt lạnh lùng anh tuấn, dung nhan vô cùng tuấn tú. So với nam chính Tây Môn Táp không thua kém chút nào.

Chỉ là không biết tại sao Kiều An lại cảm thấy người trước mặt, so với trí nhớ của nguyên chủ không quá giống.

Cao hơn một chút, anh tuấn hơn một chút, ánh mắt... Cũng trong trẻo lạnh lùng hơn một chút.

Chỉ cần đứng nơi đó, liền có một loại hơi thở đơn độc mát lạnh thuộc về hắn.

"Gần đây, em khoẻ không?"​

Ánh mắt hắn, nhìn như đạm mạc, lại có thâm trầm để ý cùng áy náy.

Chẳng qua cái cảm giác áy náy ấy hắn che giấu quá tốt, không ai phát hiện được.

Kiều An gật đầu một cái, "Ưm, rất tốt."

Cố Thần cùng nguyên chủ là hôn phu hôn thê thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hàn huyên một chút, cũng là điều bình thường.

Ngay sau đó, Cố Thần đi lên, vươn tay  ——

Tư thế này làm Kiều An cho rằng hắn muốn ôm mình.

Nhưng rất lâu sau, hắn như bị cố định, duy trì tư thế kia không nhúc nhích, không buông tay, cũng không tiến lên ôm cô.

Hắn như đang trải qua đấu tranh nội tâm rất gian nan, nhìn cô thật sâu, thật sâu.

"Cố Thần anh sao đấy?"

Cô đơn thuần đưa ra nghi vấn lại chọc giận hắn.

Sắc mặt hắn bỗng trở nên khó coi, nhấc chân xoay người muốn rời khỏi.

Nhưng Kiều An không thể để hắn rời đi, cô kéo tay hắn, "Cố Thần, anh có chuyện gì thì nói cho tôi biết, dù sao anh cũng là vị hôn phu của tôi..."

Mặt người đàn ông trước mắt lập tức tối sầm lại.

"Vị hôn phu của cô?"

Kiều An
gật đầu một cái. Nếu đã nhận nhiệm vụ của nguyên chủ Đường Kiều An, tất phải giúp.

"Vậy cô muốn gả cho tôi?"

Vấn đề này, làm cô khó khăn.

Kiều An đương nhiên không muốn gả cho Cố Thần, nhưng đây là tâm nguyện của nguyên chủ.

Như vậy, gả cho hắn, không có gì sai đi.

Kiều An còn chưa trả lời, ánh mắt cô đã tiết lộ ý tưởng đó.

Người đàn ông giận dữ, "Được! Cô hay lắm!"

"Cô không phải muốn báo ân tôi sao? Được, sau này cô chiếu cố tôi thật tốt đi!"

Báo ân?

Kiều An trợn mắt há mồm.

"Cố Thần, chẳng lẽ anh... trọng sinh?"

Nếu Cố Thần không trọng sinh thì không có gì để giải thích, hắn sao lại biết nguyên chủ Đường Kiều An thiếu hắn.

Nhưng cô nào biết, người nào đó vì thế giới trước hại cô ngã chết, trong lòng áy náy nên cố ý đuổi tới nơi này.

Thậm chí vì trừng phạt bản thân vô tâm, cố ý chọn một người không có dị năng.

Y sao quên được, y hại nàng hai lần.

Lần đầu, vì thân thể y vô tình tạo bảo hộ, hại nàng nằm trên giường thoi thóp một tháng.

Lần thứ hai, y thực ngu xuẩn, hại nàng ngã chết.

Cho nên... Lần này y sẽ không để cho thứ gì tổn thương nàng.

"Mạt thế rất nhanh sẽ đến. Tôi không có dị năng, cũng không có dị năng, cho nên, cô phải bảo vệ tôi.."

Kiều An gật đầu. Trong cốt truyện, Cố Thần cũng là sau khi biến thành tang thi mới có sức mạnh cường đại chiến đấu. Hiện tại cô cần bảo hộ Cố Thần, tất nhiên không thể để hắn biến thành tang thi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện