Editor: Nương Cter
Chương 235
Cái này sao được chứ?
Kiều An cười tươi như hoa.
"Cố đại nhân, anh xem, tôi mới uống chút xíu như vậy, đã có băng rồi! Lọ thuốc này quá hay, lấy quan hệ giữa chúng ta, anh nhẫn tâm vậy sao? Trước kia là tôi sai, tôi thật lòng xin lỗi không được sao? Tôi sẽ sửa, anh đừng trốn tôi mà!"
Cô nhiệt tình làm Cố Thần lui về sau một bước.
Nhìn ánh mắt cô, như gặp địch.
"Nói chuyện thì nói chuyện, không nên động tay động chân. Cô gái, bình tĩnh..."
Xem ra, một chiêu hữu dụng, ăn cả trời.
Chỉ cần nắm nhược điểm Cố Thần, muốn gây khó dễ không phải chuyện khó.
Xử nam quá mức ngây thơ, không tốt.
Tỷ như hiện tại, Kiều An thở dài, "Nghe nói vị hôn phu hôn thê đều phải ôm một cái hôn một cái..."
Thành công làm hắn đen mặt.
"Cố đại nhân, Cố ca ca, anh nhất định phải nói cho tôi biết cái lọ thuốc này ở đâu, anh lại cho tôi thêm một lọ, tôi liền không ôm anh một cái, không hôn anh một cái!"
Nhìn cô sắp ôm tới bắp đùi y, nếu như có cái đuôi không chừng còn vui sướng ngoắc ngoắc mấy cái, y thấy gân xanh trên trán giựt giựt mấy phát.
Nhưng... việc đã đến nước này, y còn biết làm cái gì?
Y tỏ ra nghiêm túc với nàng, có khi nào có tác dụng với nàng đâu.
Khi còn là Đế Tôn cao cao tại thượng đã vô dụng, bây giờ thành người trần không chút tu vi, càng vô dụng.
"Tôi.... Tự mình.... Xứng...." Hắn nghiến răng nghiến lợi, "Kiều An, khi làm việc, cần dùng đầu óc nhiều một chút. Sách là kết tinh tri thức nhân loại, như các loại sách nghiên cứu sinh vật, người thông minh chút là có thể tổng kết khai quật tiềm năng huyền bí."
Mắng cô không đầu óc?
Không sao, tâm trạng đang tốt, không so đo.
Cứ tưởng rằng Cố Thần chỉ là đối tượng bảo vệ trong nhiệm vụ, không nghĩ tới có kỹ năng nghịch thiên, đầu óc rất tốt. Trước kia thì học tài chính, bây giờ lại nghiên cứu sinh vật, học bá phối được thuốc là muốn lên trời như vậy.
Cô tăng hệ băng lên cấp
3, có thể theo hắn ra ngoài.
Hiện tại, mạt thế vừa mới bắt đầu, dị năng hệ băng cấp 3 của cô, tuyệt đối là ngạo thị quần hùng.
Mặc dù cô không biết Cố Thần muốn dẫn cô đi đâu, nhưng căn cứ việc có qua thì có lại, cô nhất định sẽ làm binh bảo vệ hắn tốt!
Nhưng cô không nghĩ tới, Cố Thần mang cô tới Đường gia.
Đường gia giàu có, có không ít bất động sản. Mạt thế đời trước, nguyên chủ cùng mẹ Đường thấy không khí tệ, hít thở không thông liền tới biệt trang ngoại ô nghỉ dưỡng. Ở mấy ngày, mạt thế liền đến.
Biệt trang Đường gia nơi này có mấy người làm, không nghĩ tới mạt thế đến liền đoạt đồ Đường gia mà chạy.
Đến cuối cùng, hai mẹ con còn chút thức ăn ít ỏi. Hai người phụ nữ sống vinh hoa phú quý cả đời, ở ngay lúc này, chỉ có thể đối mặt với vận mệnh tàn nhẫn.
Kỳ thật trong nguyên tác, nguyên chủ bỏ rơi vị hôn phu Cố Thần này, về lý mà nói có thể tha thứ.
Vì Cố gia cũng gặp tình huống tương tự. Hoặc là nói, thảm hơn rất nhiều.
Bởi vì ba Cố còn sống, Cố Thần cũng là đàn ông, đối mặt với nguy cơ như vậy, khẳng định so với hai mẹ con Đường Kiều An có năng lực phản kháng. Nhưng cũng chính vì vậy, ba Cố mẹ Cố bị đánh tới chết.
Điện thoại, di động, internet bị tê liệt, làm hai nhà liên lạc khó khăn. Cố Thần vội xử lý tang sự, mà Đường Kiều An căn bản không thấy hắn.
Thời điểm đói khát cực độ, cô gặp nam chủ Tây Môn Táp.
Mà Tây Môn Táp, đối với người con gái xinh đẹp yêu kiều như cô, thể hiện hứng thú.
Vì bản thân, cũng vì mẹ, với lại, mị lực của Tây Môn Táp cũng làm tim cô đập thình thịch, đi theo Tây Môn Táp.