Editor: Uri Uri
Chương 263
Thừa dịp quân khu chưa có ai phát hiện đội trưởng Thiên Âm đã chết, Kiều An và Cố Thần lén lút rời đi.
Lúc này, Lý Minh còn chưa bị đem đi làm thức ăn cho tang thi, Hoa Nhã Niên cũng chưa thành người phụ nữ bị vạn người cưỡi. Bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết bọn họ có khả năng rơi vào kết cục thảm khốc.
Bất quá mặc kệ thế nào, đây đều là nhân sinh của người khác, mỗi người đều có nhân quả tuần hoàn. Kiều An không quan tâm những việc này, hiện tại nhiệm vụ duy nhất của cô là bảo hộ Cố Thần bình an cả đời.
Biệt thự ẩn thân trong cánh rừng như chốn đào nguyên trong mạt thế. Ba Cố, mẹ Cố cùng mẹ Đường nhìn thấy bọn họ trở về đặc biệt vui vẻ. Căn bản không ngờ đến hai đứa nhỏ của họ ở bên ngoài dấy lên một trận phong ba, xử sạch nam nữ chủ thế giới này.
Đối với bọn họ mà nói bọn họ không nhận thấy mạt thế khác gì với lúc trước. Điều quan tâm nhất vẫn là khi nào họ có thể bồng cháu, nhưng trước tiên phải định hôn sự giữa Kiều An và Cố Thần.
Kiều An không có ý kiến gì, dù sao nhiệm vụ của cô là bảo hộ Cố Thần cả đời cũng không cần cùng hắn kết hôn. Trong lòng cô ngẫu nhiên sẽ nhớ tới nam nhân thế giới trước, người cao cao tại thượng, đứng trên vạn người kia.
Kỳ thật cô biết thân phận, địa vị hai người chênh lệch rất lớn. Nếu không phải vì nhiệm vụ cô sẽ không chủ động trêu chọc y. Đôi khi đứng từ xa chiêm ngưỡng cũng là một loại hạnh phúc.
Nếu như nhất định phải kết hôn cô cũng không kháng cự. Cô còn có khối ngọc bội kia luôn theo cô xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ, mỗi lần gặp
những việc không trong sáng linh hồn cô tự động thoát ly thân thể.
Nhưng Kiều An không kháng cự Cố Thần lại sớm đen mặt.
"Tôi sẽ không kết hôn."
Thời điểm hắn kiên quyết cự tuyệt kết hôn toàn bộ mọi người trong biệt thự đều ngây người. Hai người Cố gia nhìn nhau: con trai mình từ nhỏ đến lớn đều thích nha đầu Đường gia, thế mà lại nói ra lời tàn nhẫn này? Mà mẹ Đường vành mắt đã đỏ.
"Kiều An, hai con ra ngoài một chuyến, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cố Thần, Cố Thần vì sao không kết hôn với con?"
Nhìn mẹ nước mắt lã chã chợt khóc, Kiều An không biết nói thế nào.
"Kiều An, mẹ biết con cũng không dễ dàng. Nhưng nếu con không cùng Cố Thần kết hôn, chúng ta còn mặt mũi ở trong biệt thự này sao? Biệt thự này là của Cố gia, Cố Thần muốn đuổi chúng ta đi sao?"
Mẹ Đường qua tuổi 40 đến giờ vẫn luôn sống trong nhung lụa. Trong nguyên tác cũng là nguyên chủ Kiều An bảo hộ tốt, Kiều An thở dài, tâm tư Cố Thần cô không hiểu.
Đương nhiên nếu hắn không muốn kết hôn cùng cô thì cô cũng không biết tại sao. Vì bình ổn tâm trạng Kiều An lấy từ trong không gian một ít trái cây ra ăn.
Trong bất tri bất giác Kiều An ăn không ít cherry. Chờ cô phát hiện thân thể khô nóng thì đã muộn. Cherry có vấn đề!!!
Khẳng định Ôn Tầm đã động tay động chân trong này!
Không hổ danh là nữ chính, dù đã chết cũng phải hố cô một phen, mặt mày Kiều An đều xanh mét.