Cuộc chiến xảy ra ở bên đang rất khốc liệt, hắn không thể không đảm bảo rằng cậu sẽ an toàn khi ở nhà.
Bây giờ kẻ địch muôn phương, hắn không có thể đoán trước được bọn chúng sẽ tấn công ở hướng nào.
Vì sự an toàn cấp thiết, hắn đem cậu về nơi ẩn nấp của quân đội.
Những ngày ở kho không gian, cậu bây giờ không hiểu thế giới này đang xảy ra giao chiến, vẫn cứ hồn nhiên vô tư nằm trong lòng hắn ngắm ngía cảnh quang xung quanh.
Nhưng cảnh quan này chỉ là một đống hoang tàn của những đống xi măng đổ nát, những ngọn lửa nghi ngút khói bốc lên từ các nhà cao tầng.
Đem lòng khó hiểu, cậu hỏi hắn.
Đôi mắt tò mò về mọi thứ, mọi vật xung quanh nhìn hắn.
" Ba!!, sao các căn nhà đều bị đổ nát hết vậy!?."
Chiếc xe lao vù vào không khí, hắn lạng lách thoát ra khỏi nhưng cành cây đã đổ.
Nghe cậu nói xong, xém chút nữa là tông xe vào cột điện ven đường.
Hắn cảm thấy khó hiểu với đứa con của mình, không hiểu vì sao hắn lại thấy đứa con mình bây giờ lúc bị mất trí nhớ tính cách khác nhau vô cùng.
Cũng như cảm thấy, thiếu niên đang trong hình hài đứa con của mình là một linh hồn khác, lang bạc ở nơi só xỉ nào đó nhập vào.
Chuyện đoạt xá này không phải chuyện nguy hiểm gì, chính hắn cũng đã từng gặp và nói chuyện qua về một người được cho là du hành thời gian đến chỗ hắn.
Bản thân hắn cũng đã thấy người ngoài hành tinh, những sinh vật vẫn còn ẩn nấp trong thế giới này hắn cũng không còn gì lạ.
Đến chuyện linh hồn nhập xác cũng không làm hắn bất ngờ, cho là thế.
Nhưng hắn vẫn không tin rằng, đứa con của mình lại là một linh hồn khác đang cư trú ở đó.
Đem lòng nghi ngờ, nhưng hắn không đưa câu chuyện ra ánh sáng, cậu ở hiện tại vẫn cho hắn một cảm giác ấp áp hơn.
" Ngoan, bây giờ đang xảy ra giao chiến giữa hai bên.
Con ngoan ngoãn theo ta đến doanh khu, ở đây nguy hiểm.
"
Bàn tay to lớn của hắn xoa hết cả cái đầu nhỏ của cậu, cậu ngoan ngoãn liền gật đầu.
Không làm phiền hắn nữa, rúc vào trong áo hắn âm thầm gào thét gọi tên hệ thống ra nói chuyện.
Từ nãy đến giờ cậu vẫn còn cho nguyên chủ, biết rằng chính hệ thống giở trò mới có thể khiến cậu quay lại thân xác.
1 xác thì không thể chứa được 2 linh hồn, cậu chắc rằng mình trở lại sẽ liên lụy đến tính mạng của nguyên chủ.
" Chào kí chủ!, ngài khỏe chứ.
"
Hệ thống nghe tiếng gọi của cậu thì xuất hiện, dưới dạng một cục bông.
Vốn dĩ hắn không thể nhìn thấy được hệ thống, nên cậu cũng an tâm.
Thấy được hệ thống, cậu sốt ruột, lo lắng gặm hỏi.
Nói bằng cách truyền đạt ý trong không gian, nếu phát ra tiếng sợ là bị hắn sẽ phát hiện.
" Hệ Thống, mày nói đi.
Có phải ở kho chứ không gian cùng với thế giới này do mày làm ra!?."
" Không, tôi không có quyền nhúng tay vào thế giới này, vốn thế giới này đang đi đúng với mạch truyện, tôi nào dám phá.
Còn ở kho chứa không gian kia, cái kho ấy được điều hành bởi kí chủ.
Nếu kí chủ đi làm nhiệm vụ, nó mới có thể hoạt động bình thường.
"
Hệ thống liền thanh minh, một phần nó nói chút đúng nửa phần sai.
Kho chứa không gian kia, thật ra hệ thống đã đụng chạm tay chân.
Chỉ cần chờ thời cơ chín mùi, cậu không muốn ở đó nữa.
Liền nhanh chóng kéo cậu trở về.
Cậu vẫn không thể tin được hết lời hệ thống nói, bán tính bán nghi, sực nhớ ra còn một việc quan trọng