Khi cậu tỉnh lại thì đã 3 giờ chiều, ngáp vài cái rồi mắt lơ mơ xuống nhà, cậu cảm nhận rằng hôm nay kết cấu nhà hơi thay đổi.
Phòng cậu ở trên lầu cơ mà, sao lại chuyển hóa xuống thành nhà một tầng rồi.
Phóng to đôi mắt nhìn quay, bây giờ cậu mới tỉnh ngủ hẳn, nhớ ra bản thân mình đang ở nhà hắn.
Muốn đi tham quan ngôi nhà của hắn, từ phòng khách ra đến phòng bếp, ra đến sân vườn đằng sau mà chẳng thấy hắn đâu.
Lại lủi thủi đi vào bếp, không khách sáo đi vô bếp kiếm thức ăn cho lấp dạ dày.
Trên bàn ăn đã có một mân thức ăn, nhìn sơ qua thì chắc đã có người chuẩn bị trước.
Cậu ngồi vô và bắt đầu ăn, chiếc bụng kia nhanh chóng lấp đầy thức ăn.
Ăn no rồi dọn dẹp lại hiện trường bát đũa cũng được rửa sạch, được úp trên kệ.
Làm xong thì cậu về, quần áo bẩn hồi sáng đã được giặt sạch.
Thay đồ rồi về nhà của mình, bước ra cổng thì thấy con đường quen thuộc, đây chẳng phải khu gần nhà cậu sao.
Đi mấy bước thì cậu lại thấy nhà của mình, quay lại nhìn ngôi nhà của hắn, không ngờ lại là hàng xóm nha.
Nhà hắn chỉ cách cậu 1 căn nhà, chẳng phải rất có duyên sao.
Đi về nhà, rồi làm những việc lặt vặt.
Làm xong, nằm ườn lên thì con mèo quen thuộc trước mặt, cùng với bảng 3d.
" ký chủ, ngài gọi tôi ạ"
con mèo chộp hai bàn chân trước lên mặt cậu, mặt mèo phóng đại trước tầm mắt.
Cậu ôm lại con mèo, đưa lên trên cao nhìn, tay hơi xoa xoa bụng mỡ.
Giọng chán ghét hỏi con mèo.
" Nói thật cho ta, tại sao lại biết hết tất cả thông tin đời tư cá nhân của ta.
Hả, nói nhanh không ta cạo hết lông mèo của ngươi"
" ký chủ bình tĩnh, ta nói thật.
Đừng vặt lông ta" Con mèo chống cự muốn thoát ra hỏi bàn tay cậu, sợ hãi nhìn con người đáng sợ kia.
" Hừ, nói nhanh "
" Là, thật ra là.
Ký chủ đã bị ràng buộc bởi ta từ sinh ra.
Đêm đó cậu thực sự đã chết nhưng ta đã nhanh chóng phong ấn lại cơ thể cậu, mang cậu về đây.
Như cậu thấy, nếu điểm phân tích của cậu đạt đến con số 1 vạn thì có thể quy đổi lại mạng đã tận ở thế giới cũ kia"
" Thật vậy sao "
Cậu bán tin bán nghi nhìn nó, nếu là sự thật thì ngay từ đầu không nói cho cậu.
Làm gù phải giấu chứ
" Thật mà "
Con mèo chắc nịch, giọng đảm bảo uy tín.
Cậu nhìn chằm chằm, không nói gì.
Ôm vào người xoa xoa nắn nắn.
Đến tối, đang nấu cơm thì có tiếng chuông cửu reo lên.
Tắt bếp rồi mang bộ dạng đang nhếp nhách đang nấu ăn ra mở cửa, hóa ra là Từ Ân và Huy Anh.
Chắc lo cho cậu lắm mới đến đây vào giờ này.
Cậu mời hai người vào nhà rồi rót nước cho hai người, nói chuyện một hồi thì trời đã tối.
Cậu muốn đuổi khéo hai người này đi nhưng hai người họ bày ra vẻ mặt tủi thân.
Hai người họ từ khi học xong xin cha mẹ đi chơi rồi mới đến nhà cậu, quả là con ngoan của cha mẹ.
Nhưng xin là muốn xin ở qua đêm nhà bạn, hai người kia xin mãi mới được nên mới lâu như vậy.
Năn nỉ cậu mới cho ở lại, vì cậu chỉ có một phòng ngủ nên cậu không muốn hai người ở hai, với bản thân lâu lâu không có ai sống chung nên không thích lắm.
Vì hai người kia chưa ăn gì cậu lại nấu thêm 2 phần thức ăn nữa.
Bữa cơm chỉ có 3 người, mỗi người một câu nói khiến cho bữa cơm sôi nổi hơn, ăn xong mỗi người mỗi tay vào mà dọn dẹp.
Cậu cho hai người mượn bộ quần áo rồi cho hai người đi tắm còn bản thân thì tắm sau.
Lúc tắm xong thì