Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Đồ Nhi, ngươi không ngoan (39)


trước sau

"Ngươi còn đi được không?" Vân Y lập tức chạy tới bên cạnh Hạ Hàm Trần, nâng dậy hắn dậy, lúc này Hạ Hàm Trần bị Tiết Mặc Ngâm làm cho chật vật cực kỳ.

"Còn tốt." Vân Y vừa rồi đã đem đan dược cho hắn ăn, cho nên hiện tại, hắn vẫn chịu được.

Mà ở chỗ mệnh bài của môn phái Lâm An Lương, đột nhiên một khối bài trường mệnh tan vỡ, chưởng quản trường mệnh bài vội vàng báo lại.

Sư phụ Tiết Mặc Ngâm đối với Tiết Mặc Ngâm chết cũng không có bao nhiêu quan tâm, chỉ là một đồ đệ tu vi thấp kém dùng để cho nữ nhi làm bạn mà thôi.

Đã chết rồi thi thôi đi.

Nhưng mà, ở trong môn phái, có một cái sư huynh rất thích Tiết Mặc Ngâm.

Hiện tại, Tiết Mặc Ngâm thế nhưng đột nhiên chết ở bên ngoài, hơn nữa căn cứ theo người khác miêu tả, rất có khả năng chính là bị người giết chết.

Vị sư huynh này như thế nào sẽ dễ dàng buông tha đâu?

Thế là, suốt đêm người này phi ngựa đến thị trấn ở biên giới giao giữa Yêu tộc và Nhân tộc.

Vân Y đối với người này, không chút nào cảm kích, chỉ tỏ vẻ đã biết, cũng không muốn quan tâm nhiều, binh tới đem chắn, thủy tới thổ dấu.

"Ngươi xem ngươi, suốt ngày chạy lung tung, hiện tại bị người đánh chật vật như vậy." Vân Y chậc chậc hai tiếng, ở nơi đó chỉ trích.

Hạ Hàm Trần cũng biết là vấn đề mình gây ra, cho nên không có tranh luận, cũng không có đáp lời.

"Sau này cũng đừng nơi nơi chạy loạn, biết mình tu vi thấp phải hảo hảo tu luyện, bằng không sau này làm sao  giết ta?" Vân Y đỡ Hạ Hàm Trần quay về khách điếm.

"Ân." Hạ Hàm Trần lúc lâu sau, mới chậm rãi lên tiếng, nhẹ nhàng  trả lời, nếu không phải Vân Y thính lực tốt chắc sẽ không nghe được.

Trở lại nhà trọ, Vân Y cũng biết Hạ Hàm Trần bị thương, cũng không có dông dài, chỉ giúp Hạ Hàm Trần hảo hảo chữa thương -- ngoại thương.

Hạ Hàm Trần không cự tuyệt, đan dược chỉ có thể chữa trị nội thương bên trong, nhưng ngoại thương, vẫn rất rõ ràng.

Nhìn bộ dáng Hạ Hàm Trần ngồi im để nàng chữa thương, Vân Y lẳng lặng nhìn, không nói gì, ngồi im không có rời
đi.

Qua một lát.

Hạ Hàm Trần mở mắt ra, có chút bất đắc dĩ mà nhìn Vân Y, "Ngươi có thể hay không đừng nhìn chằm chằm ta?"

"Không được, bởi vì ngươi đẹp." Vân Y nói trắng ra, làm Hạ Hàm Trần mặt lại nháy mắt đỏ hơn cà chua chín.

"Ngươi, ngươi, ngươi ở nói bậy cái gì đấy?" Hạ Hàm Trần có chút tức giận, nàng lại nói trắng ra như thế, ngữ khí mang theo ý trêu đùa.

Hạ Hàm Trần cảm thấy thật không tự nhiên.

"Không có nha, ta nói thật, A Trần ngươi thật sự rất đẹp, trên thế gian này, hỏi ai là người đẹp nhất thì ta nghĩ chính là ngươi."

Vân Y còn thận trọng gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc như là đang phát biểu một nghiên cứu học thuật tầm cỡ nào đó.

Hạ Hàm Trần sửng sốt......

【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm 75, ký chủ không tồi, tiếp tục cố lên. 】

Vân Y câu môi xinh đẹp cười,khi một người đối với ngươi có hảo cảm, phải nhân lúc đầu óc hắn mông lung mà thăng cấp độ hảo cảm.

Về sau, thời điểm hảo cảm sắp lên đỉnh, độ hảo cảm sẽ tương đối khó xoát.

Nhưng mà nếu biết chọn thời điểm, một cái hành động nho nhỏ mà cẩn thận, đều có thể tác động không nhỏ chút nào đâu.

"A Trần, ngươi nói xem ta có đẹp không?" Vân Y có chút xấu hổ nói.

Hạ Hàm Trần trầm mặc.

"A Trần, vì sao ngươi không để ý tới ta?" Vân Y chống cằm, nhìn Hạ Hàm Trần, trong mắt lấp lánh.

Tuy rằng Vân Y bởi vì sở hữu tư liệu khiến cho bề ngoài nguyên chủ đẹp ít đi vài phần, nhưng nguyên chủ vốn là diện mạo thiên tiên đấy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện