Tiết Mặc Lôi sau đó có nới mấy ngày nữa sẽ đi ra nước ngoài, H quốc......
Ở đời trước, thời điểm bị người hãm hại, Tiết Mặc Lôi vẫn là đứng về phía mình. Lý Tử Lâm nhớ kỹ phân tình này, tự nhiên sẽ không đi hiểu lầm cái gì khác.
Tiết Mặc Lôi vừa rời đi, di động lại lần nữa vang lên.
Lý Hàn Thúy mấy ngày gần đây, điên cuồng mà gọi điện thoại cho Lý Tử Lâm, không biết có phải hay không gặp chuyện khó xử.
Nhìn di động, Lý Tủ Lâm tùy ý để nó vang lên, không có nửa điểm động tác.
Lý Hàn Thúy ngừng thì lúc sau màn hình lại hiện lên cái tên Nhan Hi.
Nhìn ra được hai người kia, hẳn là lại đang ở bên nhau đi?
"Cái gì?" Lý Tử Lâm ngón tay trượt màn hình nghe điện thoại.
"Lý Tử Lâm, em vì sao không nghe điện thoại Thúy Thúy?" Vừa mở miệng đã chất vấn Lý Tử Lâm chuyện này.
Lý Tử Lâm lạnh lùng cười, a, người đủ thông minh sẽ nhận ra ngay vấn đề. Đời trước cô khẳng định là dùng mỡ heo che mắt mình, mới có thể không thấy rõ gương mặt thật của bọn họ.
"Ha ha, sao, anh tìm tôi vì chuyện này sao? Hơn nữa, anh như thế nào biết tôi không tiếp điện thoại của cô ta? Hai người vậy là ở bên nhau rồi sao?" Lý Tử Lâm thanh âm có chút lạnh băng, như là trào phúng mà mở miệng nói.
Tiếng nói của Nhan Hi dừng một chút, có thể đoán được anh ta đang cố nghĩ ra mấy lời có lệ để lý do với cô.
"Nói đi, tìm tôi làm gì." Lý Tử Lâm không chờ Nhan Hi giải thích, dù sao cô hiện tại cũng không muốn nghe.
"Nhưng mà...... Nhưng mà......" Nhan Hi nói lắp, sắc mặt ửng hồng, không biết nên mở miệng như thế nào.
Một đại nam nhân, không có tiền tiêu còn muốn hỏi bạn gái của mình đòi tiền, hoặc nhiều hoặc ít, đều sẽ cảm thấy có chút xấu hổ.
"Không có tiền đúng không?" Nhan Hi nói không nên lời, Lý Tử Lâm
liền giúp Nhan Hi nói.
"Ngạch (⊙o⊙)..." Lý Hàn Thúy đừng bên cạnh thấy Nhan Hi sắc mặt kiểu này, đẩy đẩy Nhan Hi.
Nhan Hi bị đẩy như thế, lúc sau lắp bắp mà nói "Đúng, đúng vậy".
Nhưng mà hắn bị Lý Tử Lâm chặn lời ngay, "Nếu không có tiền không biết tự đi kiếm sao? Anh là đàn ông sao? Học xong dương cầm, đi dạy thêm, cũng có thể làm ra tiền,haiz, anh sẽ không vô dụng như vậy đi?"
Một câu "Anh sẽ không vô dụng như vậy đi"? Đủ để cho lòng tự trọng của đàn ông chịu thương tổn, cho dù là loại không biết xấu hổ, đều sẽ bởi vậy mà phẫn nộ.
"Không, không phải chuyện này, chỉ là, chỉ là lâu rồi không có gặp em, cho nên, mới gọi điện thoại cho em." Nhan Hi chết vì sĩ diện, Lý Tử Lâm không để ý liền cúp máy.
Đối diện với thanh âm "Đô đô đô", Lý Hàn Thúy nhìn Nhan Hi gương mặt cứng đờ, nhíu mày, "Xảy ra chuyện gì?"
"Anh sẽ nỗ lực kiếm tiền, em yên tâm Thúy Thúy." Nhan Hi một tay ôm lấy Lý Hàn Thúy, không chịu nói điện thoại kia đầu nói cái gì.
Lý Hàn Thúy chôn ở trong lòng ngực hắn, không nói chuyện, chỉ là trong đầu lại nghĩ chuyện khác.
Lý Tử Lâm cúp điện thoại, buông di động, lại không ngờ, di động lại vang lên, có chút không kiên nhẫn mà nhìn về phía màn hình lần nữa, vừa định tắt máy thì ba chứ "Người đại diện" to đùng khiến Lý Tử Lâm lập tức cầm lấy di động, ấn nghe kện.
"Hả?...... Cái gì?" Lý Tử Lâm nghe xong đối phương nói xong, đột nhiên mở to hai mắt nhìn, di động trong tay rơi xuống dưới.