Alice cười lạnh, trào phúng mà nhìn người trước mắt, vọng tưởng bay lên đầu cành từ chim sẻ biến thành phượng hoàng ư? Loại người này, cô ta đã thấy nhiều.
"Huyết tộc? Điện hạ?" Vân Y giống như là vừa mới biết cái tin tức này, bỗng nhiên ngẩng đầu mà nhìn phía Alice.
"Như thế nào, rất kinh ngạc? Hay là đã hối hận không chấp nhận lời thổ lộ của Chasel, hối hận không đáp ứng Chasel?"
Alice nghĩ đến cảnh tượng ở cửa cầu thang, hung hăng tát một cái trên mặt Vân Y, sau đó đầy đắc ý cười lớn.
Thời điểm thấy một màn như vậy, vợ chồng Appleton trong mắt không hề gợn sóng, phảng phất như người bị đánh, với bọn họ một chút quan hệ cũng không có.
Lúc này, Vân Y đã không còn trông cậy vào cha mẹ nguyên chủ sẽ đột nhiên lương tâm sống dậy.
"Hệ thống, cái tình huống này, chẳng lẽ cậu không có nửa điểm ý kiến sao?" Vân Y bực đến nhe răng trợn mắt, quan trọng là, một tát của Alice.
Thật đau ~
"Xin lỗi ký chủ, hệ thống chỉ có thể trợ giúp ký chủ một chút vấn đề trị thương, còn tinh hình hiện tại, hệ thống bất lực."
Cái hệ thống vô dụng này, đáng chết.
"Người tới, đem cô ta nhốt lại cho ta." Alice huơ tay để vợ chồng Appleton mang cô ta đi.
Vợ chồng Appleton biết ý, nhanh nhẹn kéo Vân Y toàn thân bủn rủn vô lực đi vào phòng tối rồi nhốt lại.
Nhìn một tình địch khác lại bị mình giải quyết, Alice đắc ý tự mãn tươi cười.
Một đám không biết sống chết không biết thân phận còn dám cùng mình đoạt Chasel ca ca?
Thật là không muốn sống nữa.
Chasel, anh nhất định sẽ là của em.
Lúc này, trên mặt Alice toàn là vặn vẹo cùng điên cuồng, cô ta biết Chasel, cô ta là nhất định phải có được.
Từ khi còn nhỏ, từ lần đầu tiên nhìn thấy Chasel, cô ta đã âm thầm thề trong lòng rằng đời này cô ta sẽ trở thành cô dâu đầu tiên và duy nhất Chasel.
Chỉ là không biết từ lúc bắt đầu hay từ lúc nào, Chasel đã
chán ghét chính mình.
Nhưng mà hết thảy đều không thể là Alice dao động, cô cho rằng, mình nhất định sẽ có được trái tim của Chasel, còn có...... thân thể của hắn.
Ngày hôm sau.
Thời điểm Chasel đi tới ban sơ cấp tìm Vân Y, lại không thấy bóng dáng cô đâu cả?
Chẳng lẽ, cô ấy là bởi vì hành vi ngày hôm qua của mình, tỏ vẻ bất mãn? Không vui? Vẫn là không muốn nhìn thấy hắn?
Nhìn thấy Hạ Chi Cẩm, Chasel vẫn là lần đầu tiên chủ động cùng một Vampire bình dân, trừ Vân Y nói chuyện.
"Này, Vân Y chạy đi đâu rồi?" Chasel chủ động mở miệng, Hạ Chi Cẩm bầu trời hôm nay có vẻ sẽ rớt ra tiền... Hạ Chi Cẩm lại nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Chasel, hơi hơi xuất thần, cái này...... Chính là nam thần đi?
"Này, tôi hỏi cô, Vân Y chạy đi đâu?" Chasel nhẫn nại tính tình, chỉ là, ngữ khí lại ẩn nhẫn không kiên nhẫn.
Chasel lặp lại câu hỏi hai lần nữa, Hạ Chi Cẩm mới bừng tỉnh bừng tỉnh lại, "Hả? À? Vân Y? Anh hỏi Vân Y a? Cô ấy, tôi cũng không biết."
Tính tình vốn có chút ngốc nghếch mơ hồ, Hạ Chi Cẩm vẫn là cẩn thận xoay trái xoay phải kiểm tra phòng học lần nữa, vẫn không phát hiện Vân Y.
Hạ Chi Cẩm lại vội vàng lắc lắc đầu, khiến cho Chasel thiếu chút nữa nộ khí công tâm.
Sinh vật ngu xuẩn như thế này vẫn còn tồn tại trong Huyết tộc?
Nếu hắn cầm quyền, nhất định phải những thứ ngu xuẩn như thế này đều biến mất khỏi Huyết tộc.