Vân Y vốn còn nghĩ rằng, Mộ Chi Cảnh sẽ bởi vì động tác của cô mà rớt độ hảo cảm, nhưng mà lại không có.
Chẳng lẽ, Mộ Chi Cảnh cũng như cái nam chính vị diện trước, có khuynh hướng bị ngược sao?
Cô nhìn Mộ Chi Cảnh, kể ra tuy rằng đây là nữ tôn quốc, nhưng nữ tử cơ thể vẫn không cao lớn như nam tử.
"A Cảnh, ngươi có phải có chút chán ghét trẫm, hả?" Vân Y làm Mộ Chi Cảnh ngồi xuống, sau đó liền ngồi ở bên cạnh Mộ Chi Cảnh.
Chỉ là, đương lúc cô nói ra những lời này, Vân Y rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Mộ Chi Cảnh bắt đầu có chút biến hóa.
Nhưng, biến hóa này đối với Vân Y mà nói căn bản là không có tác dụng.
"Được rồi, từ ánh mắt ngươi, trẫm cũng đã nhìn ra." Vân Y tuy rằng muốn cùng Mộ Chi Cảnh nói chuyện tâm sự một chút, nhưng rõ ràng hiện tại không phải thời điểm.
Biểu tình phòng như phòng trộm của Mộ Chi Cảnh khiến cô cảm thấy chính mình chuẩn bị bá vương ngạnh thượng cung hắn ta.
Đù má, cô có bao nhiêu đói khát chứ?
Không đúng, hẳn là nói, trước đó, nguyên chủ biểu hiện ra ngoài có bao nhiêu đói khát?
Khiến Mộ Chi Cảnh hiểu lầm thành cái dạng này?
"Thảo dân không có." Người không có chức quan cho nên chỉ có thể đủ tự xưng là thảo dân.
"Nếu có cần cái gì ngươi cứ nói lại với bọn nô tài đi, bọn họ sẽ nhất định sẽ giúp ngươi làm tốt."
Thời điểm rời đi, Vân Y nhìn thoáng qua Mộ Chi Cảnh, thuận tay, vỗ vỗ trên vai hắn.
【 đinh -- độ hảo cảm công lược -10, tổng độ hảo cảm -30, ký chủ, cô đến tột cùng là đang làm cái gì? 】
Hệ thống hoảng sợ kêu gào khiến Vân Y cảm thấy buồn cười, cần thiết sốt ruột như thế sao?
Phải biết rằng ở
vị diện nào đó, -95 hảo cảm cô vẫn có thể xoát đến 100......
Bất quá...
Mộ Chi Cảnh chỉ sợ là không thích nguyên chủ chạm vào hắn?
- 30 hảo cảm...... vậy lúc trước hảo cảm đã là -20?
Vân Y chỉ biết bẹp bẹp miệng, cảm thấy bi kịch thay cho nguyên chủ.
Nguyên chủ đối với nam chính đào tim đào phổi ra đối xử với hắn, vậy mà người ta vẫn luôn chán ghét không thích, làm như không thấy.
Đây gọi là tránh thính như tránh tà rồi?
Nhìn Vân Y rời đi, Mộ Chi Cảnh lập tức liền thu hồi tầm mắt của mình, ngây người nhìn vào không trung.
Từ khi bị Vân Y...... Cũng chính là nữ hoàng coi trọng, hắn liền bị bắt nhốt ở trong cung điện này.
Cả đời hắn...
Hắn chỉ muốn tự do...
Mộc Chi Cảnh ngẩng đầu nhìn không trung xanh thẳm, đến lúc nào hắn mới có thể giống như những chú chim nhỏ đang tự do tự tại bay lượn?
"Bệ hạ, Mộ công tử nơi đó, chúng ta có phải hay không cần......" Vân Y cung nữ ở bên người dò hỏi. Nguyên chủ từ trước tới nay vì lấy lòng Mộ Chi Cảnh, luôn tặng hắn rất nhiều kỳ trân dị bảo. Mỗi lầnđi ra từ tẩm cung của hắn, vì áy náy mà lại sai người mang đồ đến.
Nhưng hiện tại Vân Y, tự nhiên là biết Mộ Chi Cảnh cần cái gì, vài thứ hoa lá cành kia căn bản là chỉ làm hắn chán ghét thêm.
"Không cần."