Cô đương nhiên biết Mộ Chi Cảnh khó xử.
Cũng biết vì sao Mộ Chi Cảnh lại khó mở miệng.
Cho nên, Vân Y đành phải tự mình giải vây.
"A? Nương tử?" Mộ Chi Cảnh phụ thân có chút không thể tiếp thu sự thật này, nương tử?
*lời tác giả: 【 chú ý chú ý: Đại gia không cần ra diễn, đây là nữ tôn quốc, nương tử chính là tương đương với cổ đại tướng công giống nhau. 】
Này.
Đây không phải là muốn nói với ông......
Con trai A Cảnh, hiện tại trong sạch, trong sạch, đã, đã......
Ông cụ có chút hoảng sợ mà nhìn con trai mình, rồi còn không ngừng nhìn một vòng từ trên xuống dưới, muốn dùng cách này xem hài tử đến cùng là có còn trong sạch hay không.
Nói cách khác, nếu đã mất đi trong sạch...
Đừng nói là gả qua có thể bị khinh thường hay không, ngay cả chính nương tử của mình cũng sẽ vì thế mà sẽ cso vài phần không quý trọng.
Điểm này, phụ thân Mộ Chi Cảnh—— từ khi còn ở trong nội trạch, đã lĩnh hội ra.
Lúc trước, khi Từ Trạch Phong còn ngây thơ, lỡ cùng người tằng tịu quan hệ trước hôn nhân mới để mình cùng con trai lưu lạc thành kết cục này.
Hiện tại, ông tuyệt đối không cho phép con trai cũng làm ra chuyện như vậy......
"Phụ thân yên tâm, con cùng A Cảnh, là thật lòng yêu thương nhau, thanh thanh bạch bạch, đầu tháng bảy, con sẽ chính thức nghênh thú A Cảnh."
Mộ Chi Cảnh tuy không có nhìn thấy ánh mắt phụ thân, nhưng Vân Y lại hiểu rõ lo lắng của ông, tự nhiên cũng biết Từ Trạch Phong đang lo sợ chuyện gì.
Nghe Vân Y nói vậy, Từ Trạch Phong mới chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong sạch liền hảo, trong sạch liền hảo.
Mà so với Từ Trạch Phong, Mộ Chi Cảnh không có thản nhiên như vậy.
Lời này của Vân Y có chút khiến người cảm thấy mặt đỏ tới mang tai được không hả?
Cái gì nghiêm túc thật tâm yêu nhau?
Bọn họ rõ ràng là không tốt đẹp vậy... Đều là nàng đem mình bắt vào trong cung...
Nhưng mà thời điểm nghe được phụ thân thở dài nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt Mộ Chi Cảnh tương đối tốt hơn.
Mộ Chi Cảnh mới dần dần minh bạch phụ thân
vừa rồi hỏi như vậy có hàm nghĩa gì, đồng thời cũng cảm kích Vân Y giải vây cho hắn.
【 đinh -- độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm -10, ký chủ, ngươi phải hảo hảo cố lên a. 】
"Kia, cái này...... Cô nương, cũng không biết là như thế nào xưng hô?" Từ Trạch Phong lúc này, mới bắt đầu chậm rãi nhìn thẳng vào Vân Y, dò hỏi tên nàng.
Chỉ là lúc Từ Trạch Phong mở miệng hỏi, cung nữ bên người Vân Y, An Thục Noãn lớn tiếng mắng, "Lớn mật!"
Từ Trạch Phong tâm can đều nhảy lên một chút, thân mình liền cứng đờ lại.
"Ai, Tiểu An Tử, không thể vô lễ." Vân Y ngăn cản, rồi mới quay đầu, đối với Từ Trạch Phong nói.
"Lão nhân gia không cần sợ hãi, chỉ là hạ nhân nhà con có chút không hiểu chuyện." Vân Y lời này, lại khiến Từ Trạch Phong càng thêm lo lắng.
Hạ nhân?
Như vậy là nói...... Trong nhà điều kiện không hề tầm thường?
Vậy...... Có thể hay không khi dễ nhi tử nhà mình?
"Kia......" Từ Trạch Phong nghĩ nói chút cái gì, lại bị Mộ Chi Cảnh ngắt lời.
"Phụ thân, không bằng chúng ta đi vào nhà trước rồi nói sau, người đứng lâu quá chân sẽ không thoải mái."
Mộ Chi Cảnh thời điểm nói lời này hoàn toàn không cố kỵ đến Vân Y.
Bởi vì ở trong mắt Mộ Chi Cảnh, Vân Y nhiều nhất chỉ là một cái người xa lạ.
Hơn nữa người xa lạ này còn làm hắn vô cùng chán ghét.
"Được." Từ Trạch Phong cũng không có phản bác, chỉ là, mắt nhìn phương hướng Vân Y một chút, nói một tiếng, "Nếu cô nương không chê, mời cô nương vào bên trong."