"Vậy, đi thôi." Nghe tiếng Khuynh Nhan, Vân Y tự nhiên cũng là biết đây là ý gì, nhanh chóng chạy theo đằng sau.
Đường đi tới Ma giới, cô không phải là không biết, chỉ là, muốn đi tới Ma giới thì vẫn phải đi qua mấy địa phương khá đặc thù cho nên nhờ dân bản địa dẫn đường vẫn tốt hơn.
"Ai, chúng ta phải đi sao? Không thể đằng vân giá vũ?" Vân Y tỏ vẻ rất mệt mỏi, một đoạn đường đi xa như vậy, thật sự sẽ gãy chân chết đấy.
Nàng cũng không phải là nguyên chủ, không phải sinh ra đã ở tu chân giới, mà đi xa như vậy không bay tí nào cũng được sao?
"Không thể." Thần tôn vốn không thích chịu khổ cực như vậy sao?
Khuynh Nhan có chút hoài nghi, nhưng cũng không nói gì, yên lặng đi ở phía trước, mở đường.
Từ Tiên giới đi tới Ma giới, trên đường toàn là cây cỏ với bụi gai rậm rạp, hơn nữa còn đi qua một vùng đầm lầy rộng lớn.
Đi qua nơi này hoàn toàn không thể dùng pháp thuật hay pháp khí, đến cọng lông cũng chẳng bay lên nổi.
Vân Y cùng Khuynh Nhan hai người đi trên con đường mòn qua đầm lầy, tận lực nén lại chút không thích hợp của lực lượng trong cơ thể.
Vân Y cảm thấy nếu không phải thực lực nguyên chủ tốt, bảo vệ cơ thể này, cô chắc không biết đã bị đầm lầy nuốt lấy bao nhiêu lần.
"Khuynh Nhan, ngươi xác định là không có đường khác chứ?"
"Có, chỉ là khá xa." Khuynh Nhan suy nghĩ một chút, mở miệng đáp.
Vân Y trắng mắt liến Khuynh Nhan, đờ mờ, ngươi không nói sớm, muốn ở đây chịu chết sao anh bạn?
Trong lúc Vân Y ở bên trong đầu mắng Khuynh Nhan ngàn lần, hai người bọn họ cũng đã sắp ra khỏi đầm lầy.
Nơi phân cách Ma giới và Tiên giới là một khoảng không gian hư vô.
Chỗ này cũng không có nhiều người biết.
Cho nên nếu Khuynh Nhan không nhắc nhở, Vân Y cũng chịu chết.
Nhưng mà Vân
Y cảm thấy nguyên chủ có chút ngây thơ, tại sao sống lâu như vậy mà lại không biết những chuyện trọng yếu của Tiên giới chút nào?
Nguyên chủ trước đây sinh hoạt như thế nào vậy?
Không phải nói là huyết mạch thượng cổ sao?
Cô nhíu mày nhìn Khuynh Nhan, cô cảm thấy thần tộc thượng cổ như mình có chút vô dụng.
Cái gì cũng không giúp được.
Ngược lại Khuynh Nhan từ trước tới nay cũng không có vọng tưởng Vân Y có thể giúp đỡ cái gì cho mình, rốt cuộc, người bị đuổi khỏi Ma giới, là hắn.
Là chính hắn không có mắt nhìn người, không lường trước được chính thuộc hạ hắn tin tưởng nhất sẽ làm ra loại chuyện này, mới có thể làm ra kết quả hiện tại.
Khuynh Nhan lấy ra một cái ngọc tỷ, từ bề ngoài nhìn vào, Vân Y cảm thấy, ngọc tỷ này có chút ngọc tỷ của nữ hoàng cô dùng ở Vị diện nữ tôn?
Khuynh Nhan cầm ngọc tỷ, bắt đầu pháp chú.
Theo động tác của Khuynh Nhan, hư không bắt đầu xuất hiện một vết rách.
Vân Y có chút kinh ngạc mà vết nứt đột ngột xuất hiện trong không trung, Vân Y mặt, có chút kinh ngạc không thôi.
Này...... Cũng thật huyền huyễn.
【hệ thống móc mũi: Đây không phải thế giới tiên hiệp sao? sự xuất hiện của kí chủ không phải càng huyền huyễn hơn sao 】
Vết rách chậm rãi nứt lớn, rồi mới hoàn toàn mở ra, dẫn đến một không gian có phong cảnh hoàn toàn khác lạ.