Vân Y nhìn kĩ hơn chút nữa, đây không phải là cô gái đứng trước cô trong lúc huấn luyện sao?
Nhìn đến cô gái, Vân Y hơi bất ngờ, chủ yếu là bởi vì động tác của cô ấy, đôi tay mở ra, ngăn ở phía trước.
...... Cái động tác này, Vân Y muốn hỏi: Đại tỷ, đánh cướp sao?
"Cái kia, cái kia, tôi, tôi có thể cùng mọi người đi ăn cơm được không?" Động tác có bao nhiêu khí phách, ngược lại, ngữ khí lại có bấy nhiêu yếu ớt.
Nhìn cô gái đứng cúi đầu trước mắt mình, bộ dáng có chút ngượng ngùng, Vân Y tươi cười hữu hảo mà trả lời: "Đương nhiên là có thể."
"Thật vậy chăng?" cô gái có chút cao hứng, chủ yếu chính là, thời điểm trước kia, những người ở cùng ký túc xá, giống như đều khinh thường cô.
Bởi vì cô không đủ dũng cảm, không đủ lớn mật, thời điểm huấn luyện ở doanh trại cũ, còn hết sức kém cỏi.
"Đương nhiên, tôi là Vân Y, đây là Long Tử Hân, đây là An Nhụy, không biết, nên xưng hô như thế nào?" Vân Y thấy cô gái trước mặt mình, tuy có chút nhát gan yếu đuối nhưng lại có đôi khi ở thời khắc mấu chốt vẫn là thực dũng cảm.
Không giống có một số người, bình thường biểu hiện chính mình là hết sức lợi hại lợi hại, nhưng mà thời khắc mấu chốt lại rớt dây xích, tỷ như ——hệ thống hố cha này.
"Cảnh cáo, cảnh cáo, nghiêm cấm kí chủ tiến hành công kích cá nhân với hệ thống."
"Cảnh cáo, cảnh cáo, nghiêm cấm kí chủ tiến hành công kích cá nhân với hệ thống."
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cảnh cáo, cảnh cáo, nghiêm cấm kí chủ tiến hành công kích cá nhân với hệ thống."
Ở Vân Y vừa mới nảy ra cái tư tưởng kia trong chốc lát, liền nghe được hệ thống liên tục truyền phát tin cảnh báo ba lần.
Tiếng sau còn lớn hơn tiếng trước, giống như là sợ Vân Y nghe không được.
Khiến cho Vân Y đầu óc đều cảm thấy bị người ta đánh nát vậy.
"Câm miệng!"
Những lời này, là Vân Y đang hét với hệ thống bên trong đầu.
Chỉ là nhìn biểu tình Vân Y trên mặt có vẻ vô cùng khó chịu.
Các nàng ba người còn tưởng rằng Vân Y là bởi vì vừa
rồi huấn luyện cường độ cao, kết quả là bây giờ bị mệt mỏi trong người.
"Đúng rồi, tôi, tên của tôi, là, là Mộc Y Âm." Mộc Y Âm còn tưởng rằng là cô chọc giận Vân Y làm Vy tức đến đen mặt.
Cho nên lúc này nói chuyện, không dám lớn tiếng.
Advertisement / Quảng cáo
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn biểu tình trên mặt Mộc Y Âm có chút khiếp đảm, Vân Y lúc này nhận ra mình vừa rồi có hơi thất thố.
Vừa rồi dữ tợn như vậy rống lên với hệ thống vài tiếng, khẳng định là biểu tình trên mặt không quá đẹp đi?
"Đi thôi, không phải nói muốn ăn cơm sao?" Vân Y hơi hơi nhe răng cười, biểu hiện thật giống như là vừa rồi đột nhiên thân thể không khoẻ.
Long Tử Hân cũng không có để ý, đi qua kéo tay Mộc Y Âm, "Đi thôi, cùng đi ăn cơm đi."
Từ Mộc Y Âm ngôn hành cử chỉ có thể nhìn ra mộc y âm hẳn là không được rèn luyện nhiều.
Nhát gan yếu đuối như thê, hẳn là nên tiếp xúc với nhiều người một chút.
Mộc Y Âm bị Long Tử Hân lôi kéo như thế, có chút không quá thích ứng, bởi vì, cô còn không có cùng người khác cầm tay bao giờ đâu.
Cho dù là nữ hài tử, cũng không có đâu.
Cho nên trước tình huống này, gương mặt Mộc Y Âm, liền chậm rãi đỏ lên, trên gương mặt trắng nõn của cô gái là một mảnh đỏ bừng.
Xem Vân Y đem tầm mắt chuyển từ gương mặt Mộc Y Âm xuống tay hai người, rồi lại nhìn lên gương mặt vẫn còn tươi cười vui vẻ của Long Tử Hân.