Chương 537: Đối diện với người mình yêu quý bằng trái tim tội lỗi
“Tôi muốn nhờ ông giúp tôi tìm hiểu xem anh ấy ở bên đó đã gặp chuyện gì rồi?”. Lâm Tân Ngôn nói.
Bây giờ trong lòng của cô ấy càng trở nên bất an.
Đặc biệt là khi nãy Thiệu Vân nói có người muốn tiếp cận cô.
Con người Thiệu Vân này, nhìn thì làm việc không tập trung, nhưng thật ra lại có thể khiến người khác cảm thấy rất an tâm, khoảng thời gian tiếp xúc mặc dù không lâu nhưng làm việc lại chưa bao giờ làm người khác phải thất vọng. Nghĩ tới ban đầu, Văn Nhàn với Trang Tử Ý sẽ chọn ông ta, bởi vì họ hiểu rõ con người này.
Cô bắt đầu mình may mắn vì đã gọi điện cho Thiệu Vân, nếu không cũng không biết sẽ gặp phải chuyện phiền phức gì.
Cô cảm thấy đầu óc mình rối tung, đau đầu, day day hai thái dương.
“Không yên tâm à?” Thiệu Vân hỏi.
Thật ra ông muốn nói, ông đã gặp Tông Cảnh Hạo ở dưới nhà.
Anh ta không biết Lâm Tân Ngôn biết ông tới đây.
“Có chút lo lắng, hai đứa nhỏ đều ở chỗ anh ấy.” Lâm Tân Ngôn một tay xoa thái dương.
“Bọn cô gặp nhau rồi?” Thiệu Vân chột dạ: “Hai đứa nhỏ cùng anh ta đi thành phố B rồi sao?”
Lâm Tân Ngôn trầm giọng nói: “Anh ấy không ra mặt, là nhờ bạn tới đón.”
“Cô cũng đừng lo lắng nữa, tôi thấy sắc mặt cô không tốt, nghỉ ngơi đi, tôi sẽ giúp cô tìm hiểu.” Thiệu Vân nói.
“Được.” Cô cũng thấy mệt rồi.
Không bao lâu xe dừng lại ở trước cửa tiểu khu nhỏ, Lâm Tân Ngôn tháo dây an toàn, mở cửa xuống xe: “ Ông lái xe cẩn thận.”
Thiệu Vân nói: “ Được rồi, tự chăm sóc bản thân thật tốt đi.”
Lâm Tân Ngôn ngoảnh mặt về phía ông cười cười, sau đó quay người đi vào trong tiểu khu, về đến nơi cô liền thả người xuống giường.
Rõ ràng thấy rất mệt, nhưng nằm trên giường lại không ngủ được, cô với điện thoại, lục tìm số của Tô Trạm và Thẩm Bồi Xuyên, dù cô đã đổi điện thoại nhưng số của bọn họ vẫn được lưu lại chưa bị xóa đi.
Cô rất muốn gọi cho họ để xem tình hình thế nào rồi, nhưng lại do dự.
Cuối cùng vẫn từ bỏ ý định.
Lúc đặt điện thoại xuống, màn hình hiển thị một tin nhắn mới, vốn định xóa như mọi khi, ngày nào cũng có tin nhắn kiểu này, dần dần thành quen, nhưng lúc định xóa không chú ý nhấn vào phần tin nhắn của Văn Khuynh.
Cô đột nhiên nắm chặt điện thoại, cánh tay theo đó mà run lên.
Cô không hề muốn quan