Chương 947: Rất nhiệt tình.
“Chị đến nhà em đi.” Cô bé lôi kéo cô, Cô bé không cho cô từ chối mà khăng khăng nắm lấy tay cô, dùng tiếng quốc ngữ nói: “Dù sao chị cũng không có nơi ở mà.”
Người đàn ông nhíu mày nhìn đôi tay của con gái.
Đây không phải là lần đầu tiên xuất hiện tình huống này, chỉ cần cô bé thích, thấy ai xinh đẹp đều muốn dẫn về nhà.
Tông Ngôn Hi cúi đầu kinh ngạc nhìn Cô bé, thế mà bé cũng biết nói tiếng quốc ngữ.
Người đàn ông thấy cô kinh ngạc nên giải thích nói: “Bé thường đến đây chơi, là mẹ của cô dạy cho bé.”
Tông Ngôn Hi gật đầu.
“Đi thôi, đi thôi.” Cô bé rất nhiệt tình.
Tông Ngôn Hi mấp máy môi, nhìn về phía người đàn ông: “Vậy làm phiền hai người rồi.”
“Không phiền đâu, cô có thể đi được không?” Người đàn ông nhìn cô: “Chân bên nào?”
“Chân trái.” Cô trả lời.
Người đàn ông ngồi xuống: “Tôi xem một chút.”
Tông Ngôn Hi theo bản năng lùi về sau một bước, suýt chút nữa thì không đứng vững, cảm giác có hơi không quen, nhìn anh ta đầy đề phòng.
“Tôi hiểu ít y thuật, chỉ muốn giúp cô xem vết thương có động đến xương cốt hay không, không có ý đồ khác đâu.” Người đàn ông nói.
Tông Ngôn Hi nhìn anh ta không giống người xấu thì xấu hổ lộ ra cái răng nhỏ, cô kéo váy lên để lộ mắt cá chân.
Người đàn ông đưa tay sờ nhẹ, một lát sau nói: “Không có bị thương xương cốt, mắt cá chân có chút sưng đỏ, chườm lạnh một lát thì mấy ngày sau sẽ ổn thôi.”
Tông Ngôn Hi nói: “Cảm ơn.”
“Không có việc gì thì đi thôi.” Cô bé nói.
Tông Ngôn Hi nhìn cô bé, dáng vẻ vô cùng thân thiết không hề sợ người lạ, nói với bố của bé: “Con gái của anh rất đáng yêu, lại không sợ người lại, tốt nhất nên có người theo cạnh, ngộ nhỡ gặp người xấu thì phiền toái.”
Người đàn ông vốn biết tính cách này của con gái, chẳng qua có để người hầu đi theo cô bé nhưng tính bé tinh nghịch lại thường xuyên trốn thoát người đi theo bé.
“Tôi sẽ chú ý.” Nói xong anh ta duỗi cánh tay ra, nghiêm túc nói: “Vịn vào tôi đi.”
Tông Ngôn Hi vịn cánh tay của anh ta: “Cảm ơn, tôi tên Tông Ngôn