Từ nhỏ, Sơ Nhất đã được nhiều người yêu thích, lúc học nhà trẻ, các bạn trong lớp đều rất thích chơi với cô, mỗi khi có đồ ăn ngon đều cho Sơ Nhất đầu tiên.
Bởi vì lúc nhỏ cô đáng yêu, hôi hồng răng trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt đen như ngọc lưu ly, tính tình dịu dàng, hào phóng, tốt bụng, hơn nữa còn rất ngoan ngoãn.
Vẻ bề ngoài và tính cách này theo cô lớn lên, đến giờ cũng không thay đổi, rất nhiều chuyện người khác không chịu được nhưng cô lại chịu được.
Lúc học đại học, kí túc xá của bọn họ có sáu người, Trình Lật là người mới, khi đó mọi người đã biết về nhau.
Họ vừa từ trường cấp ba lên thành phố học tập, các cô mặc quần áo đơn giản, tóc đen thằng tự nhiên, đến khi Trình Lật mở cửa ra, váy ngắn giày cao gót, tóc xoăn sóng lớn, kẻ mắt trang điểm, hương nước hoa thơm ngát.
Quan trọng hơn là, bên cạnh có một chàng trai kéo vali giúp cô ấy.
Hình ảnh này ăn sâu vào tâm trí của các cô gái, khai giảng không bao lâu, các chàng trai xung quanh Trình Lật thay đổi liên tục, cô ấy luôn luôn sống ở bên ngoài, các cô gái trong ký túc xá hiếm khi chơi với cô ấy.
Ấn tượng ban đầu đã không tốt thì rất khó thay đổi, về sau có một sự cố khác xảy ra, một cô gái ở trong ký túc xá đột nhiên tỏ tình với Trình Lật, lần này mối quan hệ giữa hai bên lập tức đóng băng, những người khác cũng bắt đầu cô lập cô ấy.
Giờ ăn chung thì làm ngơ, bữa sáng thì không có phần của cô ấy, lúc nói chuyện phiến nhìn thấy cô ấy thì im lặng.
Dường như hai bên đang chiến tranh lạnh.
Nhưng hình như Trình Lật không hề để ý, cô ấy vẫn ngẩng cao đầu, kiêu ngạo như một nữ hoàng.
Chỉ có Sơ Nhất nói chuyện với cô ấy, thỉnh thoảng còn nhắc nhở cô ấy.
Ngày mai phải đi học, đừng đi trễ.
Hôm nay có bài tập.
Nhà trường sẽ cắt nước và điện vào buổi tối, nhớ chuẩn bị cho tốt.
Sơ Nhất thích ở ký túc xá, mọi người đối xử với cô rất tốt, giống như đối với em gái của họ, có thể do dáng người của Sơ Nhất nhỏ nhắn nên được lòng mọi người.
Vào một buổi tối vắng người, mối quan hệ của cô và Trình Lật thay đổi , Sơ Nhất cảm thấy mệt nên xin phép nghỉ trong ký túc xá, lúc đó chỉ có một mình cô, sau đó Trình Lật bước vào, dường như cô ấy không phát hiện ra trong phòng có người, vừa mới vào liền nằm sấp trên giường của mình khóc rất to.
Sơ Nhất đang ngủ thì bị tiếng khóc của cô ấy đánh thức, cô lén lút thò đầu ra nhìn, do dự một lúc rồi cẩn thận đưa giấy cho cô ấy.
"Đừng khóc nữa."
Trình Lật ngừng khóc, cô nhận lấy giấy trong tay Sơ Nhất lau nước mắt.
Ngày đó Sơ Nhất mới biết nguyên nhân, hóa ra là Trình Lật và bạn trai ba năm của cô ấy chia tay, thật ra hai người vẫn luôn chiến tranh lạnh, những chàng trai kia đều là Trình Lật cố ý chọc giận anh ta, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như này.
Sau lần đó, Trình Lật thường xuyên chơi đùa cùng với cô, những người khác trong ký túc xá đều phản đối, thậm chí còn tức giận với Sơ Nhất, trong đó, người bị từ chối kia lại phản ứng gay gắt nhất, còn nói sẽ tuyệt giao với cô.
Sơ Nhất cũng không tức giận, lúc đi học vẫn giữ chỗ cho bọn họ, lúc tan học thì vội vàng hâm nóng lại tình cảm, lúc kiểm tra còn giúp đỡ họ.
Không ai có thể giận cô lâu.
Hơn nữa cô rất tốt bụng, không thù dai, trong lớp có một vài nữ sinh hiểu lầm cô, nhưng từ khi biết được sự thật lại đến xin lỗi cô.
Sơ Nhất rất hay giúp đỡ người khác, khi có ai cần sự giúp đỡ, Sơ Nhất không suy nghĩ nhiều liền đồng ý.
Chính bởi vì như vậy, cho dù giận Kiều An Sâm, không lâu sau đó cô sẽ hết giận.
Điều mà Kiều An Sâm phát hiện ra quả là không sai.
Chỉ cần im lặng, qua một thời gian sau cô lại trở lại bình thường.
Thế nhưng anh không hề biết, con giun xéo lắm cũng có lúc quằn.
Vào giữa tháng chín, Kiều An Sâm bắt đầu bận rộn trở lại, hai người lại trở lại trạng thái "bạn cùng phòng" như trước, rất ít khi nói chuyện với nhau.
Thỉnh thoảng vào ban đêm, Sơ Nhất muốn tâm sự với anh, nhưng Kiều An Sâm vừa đặt đầu xuống gối đã ngủ mất, công việc hàng ngày khiến anh mất quá nhiều sức lực, vừa nhắm mắt là có thể đi vào giấc ngủ.
Bất giác, kỳ nghỉ Quốc Khánh dài ngày đang đến gần.
Ngày mùng một tháng mười là ngày vô cùng đặc biệt, ngày đó là ngày sinh nhật của Kiều An Sâm, cũng là ngày Quốc Khánh.
Sinh nhật Kiều An Sâm là Điền Uyển nói cho cô biết, sau khi nghe xong Sơ Nhật còn cảm thấy ngạc nhiên một chút, hơn nữa còn cảm thấy buồn cười.
Không ngờ lại có người là sinh vào ngày quốc khánh, khi quốc kỳ bay lên, tiếng pháo mừng vang lên, nghi thức duyệt binh từ từ tiến hành, các loại vũ khí tiên tiến diễu hành trước mặt tất cả mọi người để chúc mừng.
Một người có ngày sinh nhật trùng với ngày Quốc khánh sẽ có cảm giác như nào đây?
Thờ ơ, quen thuộc , hay là vinh dự?
Sơ Nhất khẳng định Kiều An Sâm là người thứ nhất.
Môt ngày trước ngày quốc khánh, ngày làm việc cuối cùng cho kỳ nghỉ dài, Kiều An Sâm đi đến nơi khác công tác nên ngày hôm sau mới trở về.
Anh nói rằng mình sẽ bận đến khuya, không chắc chắn thời gian về, nơi này lại ở vùng núi xa xôi, phải lái xe mất ba hoặc bốn tiếng mới về đến nhà.
Sơ Nhất là một cô gái hiểu chuyện, mặc dù Kiều