Sơ Nhất phát hiện ra rằng, thời gian chung sống thực sự có thể thay đổi một con người.
Giờ nhớ lại cô cũng khó có thể hình dung ra Kiều An Sâm trông như thế nào lúc mới kết hôn.
Cô cũng vậy.
Trong quá trình tích lũy của cuộc hôn nhân này, họ dần dần chấp nhận lẫn nhau, dần bộc lộ con người chân thật nhất của nhau.
Đồng thời cũng tiết lộ những điều trong lòng, thậm chí bản thân còn không biết.
Sơ Nhất ngủ say trong vòng tay của Kiều An Sâm, bởi vì cô không còn sức lực hay tâm trí để giận anh nữa, cô chỉ muốn có một chiếc giường lớn, một chiếc chăn ấm áp ngủ một giấc thật ngon.
Qua Giáng Sinh một khoảng thời gian, thời tiết dần đẹp lên, tia nắng của mùa đông thoải mái dễ chịu, bầu trời quang đãng sau những ngày mây mù là một điều hết sức quý giá, càng trùng hợp hơn nữa là, hai ngày nay, đoàn phim đến Lan Thành để quay phim.
Bối cảnh truyện tranh được Sơ Nhất dựng ở Lam Thành, nhưng vì nhiều lý do, cuối cùng nhà sản xuất đã chọn quay ở Thân Thành có quang cảnh đẹp hơn, phồn hoa hơn.
Lý do đến đây quay phim là trong nguyên tác có một đoạn Sơ Nhất vẽ nam nữ chính đến một ngôi chùa cổ thắp hương lễ Phật, hơn nữa còn ở tại đó một đêm.
Trong truyện tranh miêu tả rất rõ ràng chi tiết phong cảnh ngôi chùa, phong cách vẽ tranh của Sơ Nhất thanh tịnh lại lịch sự tao nhã, đoàn phim đã tìm một số địa điểm ở Thân Thành, nhưng đều cảm thấy thiếu chút nghệ thuật.
Vả lại, ở Lam Thành còn có một số cảnh quay khác phù hợp hơn nên đoàn phim đã tới đây quay và quyết định ở lại một tuần.
Ngôi chùa cổ kính đó có nguyên mẫu, khá nổi tiếng ở Lam Thành, nằm trên một ngọn núi bên ngoài thành phố, mất khoảng ba bốn tiếng lái xe, đương nhiên, Sơ Nhất và Kiều An Sâm chưa từng đến đó, lần trước cô đi thắp hương với Trình Lật, hơn nữa còn qua đêm ở đó, vì vậy cảnh sắc trong truyện mới có thể miêu tả rõ ràng chi tiết như vậy.
Đoàn phim quyết định chọn ngôi chùa cổ kính này làm địa điểm quay, sau đó liên hệ với người phụ trách ngôi chùa, mất rất nhiều công sức mới được cho phép, nhưng không được quay chính điện và nơi thờ Phật.
Cùng lắm chỉ được quay cảnh ở bên ngoài và sân sau chỗ nghỉ lại.
Đã gần hai tháng kể từ khi bắt đầu sản xuất, Sơ Nhất luôn muốn dành thời gian để thăm đoàn làm phim, nếu không người ta đóng máy mất.
Tâm tư đang rục rịch thì nghe được tin tức, Sơ Nhất kìm lòng không được, hơn nữa, địa điểm quay phim ngày đầu tiên còn gần quảng trường khu trung tâm thương mại nơi cô thường đến.
Đoàn làm phim chọn là quay vào ban ngày ngày thứ hai, do ngày làm việc không có quá nhiều người, sau khi đã xác định được lịch trình, Sơ Nhất hào hứng chia sẻ với Kiều An Sâm.
"Ngày mai em muốn thăm đoàn làm phim!"
Trong màn đêm yên tĩnh, hai người kề vai nằm trên giường, Kiều An Sâm đang đọc sách, Sơ Nhất nhận được tin nhắn của nhà sản xuất, cô theo bản năng hào hứng nói cho anh nghe.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiều An Sâm dừng lại, trong mắt hiện lên vẻ trầm tư, sau đó quay đầu lại.
"Thăm đoàn làm phim?"
"Đúng vậy!" Sơ Nhất trịnh trọng đầu, vội giải thích: "Là đoàn phim quay bộ truyện tranh của em, ngày mai quay ở Lam Thành, ở quảng trường mà chúng ta thường đến ấy.
"
"Vì vậy, em muốn qua đó xem một chút!" Sơ Nhất vui vẻ nói, ánh mắt cong lên.
Kiều An Sâm suy nghĩ một chút, sau đó hỏi: "Tất cả các diễn viên chính đều đến sao?"
"Đương nhiên!" Sơ Nhất hô to: "Không đến thì quay làm sao được!"
Cô nói xong thì cười ngốc nghếch một cái, rõ ràng đang nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt Kiều An Sâm tối lại, không nói gì cả.
Thấy anh có vẻ không hứng thú, quay đầu lại tiếp tục đọc sách, Sơ Nhất cũng không có gì ngạc nhiên, dù sao thì những chủ đề như vậy, Kiều An Sâm nói được vài câu liền chấm dứt, cô lại tiếp tục nghịch điện thoại mà không hề nhận ra rằng cuốn sách trong tay Kiều An Dâm đã lâu không lật một trang.
Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, ánh mặt trời mùa đông ấm áp chiếu vào người, ánh sáng bao trùm vạn vật.
Sau khi tỉnh lại, Sơ Nhất thu dọn đồ đạc đi ra ngoài, đến gần trưa cô tiện thể ăn cơm ở ngoài, lúc gần tới nơi lại nghĩ mình đi tay không đến đoàn làm phim không hay lắm, nên đã ghé quán trà sữa cô hay tới đặt trà sữa, sau đó kêu nhân viên mang qua đó giúp.
Khi đến đoàn phim đúng giờ trà chiều, từ đằng xa, nhà sản xuất đã nhận ra cô, đối phương vội vã bước tới chào đón cô.
Trước đó hai người đã gặp mặt một lần ở Bắc Thành, chào hỏi đơn giản xong, người nọ dẫn Sơ Nhất vào, giới thiệu cô với đạo diễn và nhân viên trong đoàn.
Lúc này đang quay một cảnh quay, nam nữ chính vừa gắp gấu bông đi ra, cả hai nắm tay nhau bước ra quảng trường.
Đây là lần đầu tiên Sơ Nhất được tận mắt nhìn thấy diễn viên chính của bộ phim này, ngoài đời Qúy Mộc Bạch trông gầy hơn trên màn ảnh một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú hơn, đi trên đường quả thực là một thanh niên đẹp trai khiến người ta không thể rời mắt.
Nữ chính cũng khá phù hợp, vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt trong sáng thoát tục, làn da căng bóng mềm mịn, cảm giác thiếu nữ được thể hiện một cách sinh động trên người cô ấy, một nụ cười hay một cái nhăn mặt đều lộ ra nét đáng yêu.
Cảnh này được Sơ Nhất vẽ lại dựa theo những gì thực sự xảy ra giữa cô với Kiều An Sâm lúc đó, lúc này nhìn thấy diễn viên trẻ tái hiện trước mắt, cô ngạc nhiên không thể rời mắt, trong ngực chứa đầy tình cảm và cảm xúc không rõ.
Trên người cô gái treo đầy gấu bông, giống y hệt Sơ Nhất lúc đó, cô gái vừa quơ gấu bông trên người vừa nắm lấy tay chàng trai, ngửa đầu cười nói với anh ta.
Một đứa trẻ bên cạnh thấy cô đeo gấu bống khắp người, ánh mắt tràn đầy hâm mộ, sau đó khóc đòi mẹ mua cho.
Trên mặt cô gái thoáng hiện lên vẻ tinh nghịch, kéo kéo chàng trai trước mặt mình.
Chàng trai quay đầu lại.
Không chuẩn bị trước, cô gái nhón chân lên hôn chàng trai.
"Cắt! " Đạo diễn ngồi trước máy quay hô to, tỏ vẻ hài lòng, cặp nam nữ chính bên trong nhanh chóng tách ra, cười với nhau rồi đi về phía họ.
"Trạng thái lúc nãy không tệ, quay một lần đã đạt.
" Đạo diễn nói, sau đó vỗ tay một cái, nói lớn.
"Mọi người nghỉ ngơi đi, hôm nay tác giả truyện tranh nguyên tác của chúng ta đến thăm đoàn làm phim, có mua trà sữa cho mọi người.
"
Được nhà sản xuất giới thiệu, mọi người nhìn qua, ai nấy đều có hiệu ứng đặc biệt lấp lánh của riêng mình.
Sơ Nhất chịu không nổi, trên mặt có chút ngượng ngùng, cô cụp mắt nhìn xuống mặt đất.
"Cảm ơn chị gái ~" Mấy cô gái trẻ tuổi hoạt bát hơn một chút, lắc lắc ly trà sữa trong tay, cười cảm ơn cô, Sơ Nhất đáp.
"Không cần cảm ơn.
" Tiện thể nở một nụ cười ngượng ngùng.
"A! Là chị Sơ Nhất! Em rất thích truyện tranh của chị, chị có thể ký tên cho em được không?" Một hai người tự xưng là người hâm mộ cô chạy ra, Sơ Nhất vừa mừng vừa lo, vội vàng cúi đầu xuống ký tên cho họ.
"Oa, chị Sơ Nhất trẻ thật đấy, trông không giống người đã có gia đình chút nào!" Cô gái xin cô ký tên lên tiếng khen ngợi, Sơ Nhất vuốt mái tóc ngắn của mình, cười nói.
"Chắc do tôi cắt kiểu tóc này nên nhìn hơi trẻ con một chút.
"
"Thực ra tôi gần ba mươi rồi, haha.
"
"Thật đáng ghen tị!"
"Tác giả mặt trẻ con!"
"Đã đẹp lại còn trẻ trung, quả nhiên người ưu tú đều hoàn hảo.
"
Một số cô gái nhỏ bắt đầu tâng bốc xung quanh cô, Sơ Nhất ngăn không nổi, may mắn thay, đạo diễn đã đến giải vây cho cô.
"Được, được rồi, tất cả giải tán.
" Đối phương vẫy vẫy tay, giống như ông chủ ra lệnh, những người khác lén lút liếc mắt nhìn nhau, cầm theo chữ ký miễn cưỡng bước đi.
Đạo diễn nhìn Sơ Nhất nói: "Cô Sơ Nhất, lại đây, để tôi giới thiệu diễn viên chính trong đoàn chúng tôi với cô.
"
Đối phương dẫn Sơ Nhất đến gặp cặp diễn viên trẻ, vươn tay ra giới thiệu.
"Đây là Quý Mộc Bạch, đây là Tần Nguyên, nếu cô có bất kỳ kinh nghiệm hoặc ý kiến gì, có thể chia sẻ trực tiếp với bọn họ.
"
"Không có, không có! " Sơ Nhất sợ hãi xua tay, "Bọn họ đều diễn rất tốt, vừa nãy tôi đứng ở đây xem, cảnh quay giống hệt tôi lúc đó, à không, cảnh quay còn động lòng người, tràn ngập hơi thở thanh xuân hơn tôi với chồng tôi lúc đó nữa.
"
Đạo diễn bị dáng vẻ này của cô chọc cười, Qúy Mộc Bạch và Tần Nguyên cũng cười theo, cô gái rõ ràng là hoạt bát hơn, không nhịn được hỏi.
"Chị Sơ Nhất, bộ truyện tranh này dựa theo trải nghiệm thực tế của chính chị sao?"
Sơ Nhất chưa từng tiết lộ cảm hứng sáng tác của mình trước công chúng, nên hầu như không ai biết bộ truyện tranh này có liên quan đến cô, ngoại trừ lúc đến ký hợp đồng nhắc quá một chút, bây giờ nghe cô nói như vậy, mọi người không