Dịch: Vô ThựcVội vàng đi ra Lê Hoa Uyển, Lâm Tú trong lòng vô cùng xấu hổ.Lần trước hắn chỉ là tùy tiện tìm cái cớ cùng da thịt của nàng đụng chạm, lần này muốn dùng tiếp, không nghĩ tới bị Thải Y vô tình vạch trần.Nàng không phải là cho rằng, mình đang chiếm tiện nghi của nàng chứ?Bất quá cẩn thận ngẫm lại, Lâm Tú lại nở nụ cười.Thải Y có cho rằng như vậy hay không, kỳ thật không trọng yếu, lấy kinh nghiệm của Lâm Tú, làm sao có thể nhìn không ra, Thải Y đối với hắn là cố ý, nếu không, nàng cũng không phải ngượng ngùng đỏ mặt, mà là một cái tát tát tới.Nữ hài tử trước sinh ra hảo cảm, hai người xác định quan hệ liền dễ dàng hơn nhiều, nếu như hắn không phải còn có hôn ước trong người, nhiều nhất là ba ngày, có thể bắt được nàng, đáng tiếc hắn đáp ứng Linh Âm, chỉ có thể chờ tỷ tỷ nàng trở về rồi nói sau.Ra khỏi Lê Hoa Uyển, Tôn Đại Lực còn chưa tới, Lâm Tú một mình đi về phía Đông thành nha.Nơi này Lâm Tú đã tới hai lần, đây là lần thứ ba đến, lại vẫn có chút xa lạ.Không phải Lâm Tú hay quên, mà là trong nha môn tất cả đều thay đổi gương mặt mới, không chỉ bộ khoái một người hắn cũng không biết, thậm chí tiểu tốt trông coi cửa, cũng rõ ràng là thay đổi một nhóm.Lâm Tú bóc lộ thân phận, sau khi vào nha môn, nói với một nha dịch: "Ta tìm thành úy đại nhân các ngươi có việc, phiền thông báo một tiếng.
"Nha dịch kia nói: "Thành úy đại nhân hiện tại không ở nha môn, ngài xin đổi thời gian lại.
"Lâm Tú là tới giúp Thải Y giải quyết chuyện Lê Hoa Uyển, không nghĩ tới nhào vào khoảng trống, đành phải trở lại Lâm phủ trước, Tôn Đại Lực đứng ở sân luyện công, khi nhìn thấy Lâm Tú, kinh ngạc nói: "Thiếu gia, sao cậu lại tự mình trở lại? "Lâm Tú nói, "Hôm nay không có chuyện gì, liền trở về sớm một chút.
"Tôn Đại Lực nói: "Thiếu gia trở về vừa vặn, vừa rồi có hai người tới, nói là tìm cậu, ta nói thiếu gia không có ở đây, để cho bọn họ trở về trước, bọn họ không có đi, hiện tại đang chờ ở trong viện.
"Lâm Tú vừa mới đi tới tiểu viện của mình, liền nhìn thấy phụ tử Đông Thành Úy đứng ở trong viện, biểu tình khẩn trương mà lại dồn dập.Khó trách hắn vừa rồi đi nha môn bọn họ không có ở đây, thì ra là đến nhà tìm hắn.Lâm Tú đi tới, hỏi: "Ngô đại nhân, tìm ta có chuyện gì? "Nghe được thanh âm của Lâm Tú, Đông Thành Úy lập tức quay đầu lại, sau đó phốc thông một tiếng, cùng nhi tử song song quỳ xuống, kích động nói: "Đa tạ ân cứu mạng của công tử! "Lâm Tú hoảng sợ, vội vàng hỏi: "Các ngươi đây là làm cái gì, mau đứng lên? "Đông thành úy nói: "Nếu không phải công tử ngày đó vì hạ quan nói chuyện, hạ quan chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít rồi, hôm nay mang nghịch tử này đến cửa, bái tạ ân cứu mạng của công tử! "Ngô Thanh nhìn về phía Lâm Tú, vừa cảm kích vừa sợ hãi.Cảm kích là cảm kích Lâm Tú vì phụ thân hắn nói chuyện, sợ hãi thì sợ hãi, nếu như khi đó, hắn cũng giống như Uông Hoành, đối với Lâm Tú bỏ đá xuống giếng, chỉ sợ mấy ngày nữa trong đám người bị xử trảm, cũng có một mình hắn.Đương nhiên, hắn cũng sợ Lâm Tú âm hiểm.Hắn lần thứ hai bị bắt vào nha môn, cư nhiên vẫn là đang tính kế người khác, Vĩnh Bình hầu đường đường là nhất đẳng hầu, nhi tử đều bị hắn tính kế lưu đày, lúc trước hắn lựa chọn trêu chọc người này, là một quyết định sai lầm cỡ nào?Sau khi để cho phụ tử Đông Thành Úy đứng lên, Lâm Tú Tài từ trong miệng hắn biết được, sự kiện lần này theo dõi.Đông Thành Lệnh bởi vì tham dự dương tuyên hãm hại Lâm Tú sự tình, bị bắt tại chỗ, không chỉ mình sa lưới, còn khai ra một gã quan viên Hình bộ.Mật Điều ti một khi xuất động, cho dù là chuyện nhỏ cũng sẽ biến thành đại sự, không bao lâu, Đông thành lệnh trước kia làm những chuyện tham ô trái pháp luật, đã bị từng chuyện từng chuyện đào ra, hơn nữa con trai của hắn, hai cha con phạm phải trọng tội, trực tiếp bị theo luật phán tử hình, vài ngày nữa sẽ bị xử trảm.Mà đông thành nha liên quan đến vụ án bộ khoái, ngục tốt nhất đẳng, có một người tính một người, cũng tất cả đều bị xử trí.Đông thành úy lần này không chỉ tránh được một kiếp, còn nhân họa đắc phúc, thay thế vị trí đông thành lệnh ban đầu, bắt đầu từ ngày mai, sẽ chính thức nhậm chức.Bởi vì tất cả đều là Lâm Tú mang đến cho hắn, cho nên trưa hôm nay, hắn mới mang theo nhi tử, chuẩn bị một phần hậu lễ, đến Lâm phủ cảm tạ.Lâm Tú phất phất tay, nói: "Ngươi không cần tạ ta, muốn tạ liền tạ chính ngươi, không có làm xấu gì như Đông thành lệnh, bất quá nhi tử ngươi phải quản lý thật tốt, đừng ỷ vào thân phận con cháu quan viên, cả ngày khi dễ dân chúng, vạn nhất một ngày nào đó trêu chọc người không nên chọc vào, lại đưa ngươi vào..."Ngô Thanh nghe vậy, phốc một tiếng lại quỳ xuống, liên tục nói: "Lâm công tử yên tâm, sau này ta nhất định đau đớn thay đổi tiền sự, hảo hảo làm người, cũng không dám giống như trước kia..."Trải qua hai lần sinh tử đại kiếp nạn, Ngô Thanh thật sự hối cải.Đứa con của Đông thành lệnh đã từng không ai sạch sẽ, không đến hai ngày đã rơi xuống đất, Vĩnh Bình Hầu công tử tôn quý, đã ở trên đường lưu đày, những chuyện này đối với hắn trùng kích quá lớn, cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất hắn quyết tâm hối cải.Lâm Tú lại nhìn Đông Thành Úy, nói: "Chúc mừng Ngô đại nhân thăng quan, làm Đông thành lệnh, chính là quan phụ mẫu một phương, muốn tạo phúc cho dân chúng nhiều hơn, đừng lúc nào cũng muốn leo lên quyền quý, kết cuộc tiền nhiệm của ngươi ngươi ngươi cũng thấy được, thành thành thật thật vì dân chúng làm việc, so với cái gì cũng mạnh hơn..."Đông thành úy nghiêm túc nói: "Hạ quan nhất định phải ghi nhớ lời dạy của công tử.
"Lâm Tú gật gật đầu, nói: "Đúng rồi, ngày đó Lê Hoa Uyển xảy ra án mạng, nha môn các ngươi đến bây giờ còn không cho người ta buôn bán, nhớ giải trừ hạn chế một chút, người ta làm ăn nhỏ, chịu không nổi giày vò..."Đông Thành Úy gật đầu như giở hành, nói: "Đúng vậy, hạ quan trở về liền làm, trở về liền làm..."Lâm Tú lại nói: "Còn có, ta có bằng hữu ở Lê Hoa Uyển, nếu thuận tiện, kính xin đại nhân ngày thường chiếu cố nơi đó nhiều hơn một chút, dù sao trong lầu kia không phải già yếu chính là cô nương, rất dễ bị người khi dễ.
"Đông Thành Úy vỗ ngực cam đoan: "Nhất định nhất định, công tử yên tâm, ai dám ở nơi