Trái tim xao động, hai tay run rẩy, Phương Tri Hành ngồi phịch xuống ghế sô pha, đôi mắt mở to.
Chung Tư Viễn đi ra ngoài gọi điện thoại, trong phòng nghỉ vô cùng yên tĩnh, Lâm Mạn Mạn muốn nói gì đó mà không dám, Quý Xuyến thì không biết phải bắt đầu từ đâu.
Phương Tri Hành bị ép offline nửa ngày trời, bây giờ hoàn toàn không thể theo kịp tình hình, may mà có một số cư dân mạng tri kỷ đã chuẩn bị sẵn cổng thông tin cho cậu truy cập.
Cậu lướt đọc từng cái từng cái một, rồi hoa mắt chóng mặt bấm thoát khỏi siêu thoại “Tư Khanh Phu Phu” mới lập cách đây năm phút, miệng đắng lưỡi khô.
Cậu ngoắc ngoắc tay với Quý Xuyến, thân hình kia nhanh chóng vọt qua: “Mấy người không có ai đứng ra ngăn cản anh ấy à?”
Lâm Mạn Mạn nhỏ giọng lên tiếng: “Ngăn chứ, nhưng mà ngăn không nổi thôi.”
Phương Tri Hành bật dậy khỏi sô pha: “Lúc anh ấy livestream sao không có ai nói cho tôi biết!!!”
Canh vịt hầm rồi canh cá chép này nọ, Phương Tri Hành có cảm giác như mình vừa nhảy vào một nồi canh hầm cay xè!
Quý Xuyến an ủi: “Tri Hành à, ảnh đế Chung chắc chắn có chủ ý riêng của anh ấy, cậu nhìn xem, không phải bây giờ không ai thèm quan tâm đến chuyện hủy bỏ hợp đồng nữa rồi à?”
Phương Tri Hành gào lên: “Đệt mịa cửa tủ sắp không đóng được nữa rồi ai còn thèm quan tâm đến chuyện tớ hủy hợp đồng hay không nữa!”
Cậu mở điện thoại lướt đến phần comment cho Lâm Mạn Mạn xem: “Chung Tư Viễn muốn làm gì vậy? Fan của anh ấy sắp thoát fan tập thể hết rồi!”
Trong phần comment đúng là có một vài người muốn thoát fan, có lẽ là fan cảm thấy mình xông pha chiến đấu vì Chung Tư Viễn, nhưng anh lại không hề nhớ đến tấm lòng của fan mà chỉ một mực bảo vệ Phương Tri Hành.
Năm đó Phương Tri Hành rời nhóm hủy hợp đồng thì anh chính là nạn nhân trực tiếp nhất, chẳng khác nào người không có cốt khí, đã bị hãm hại rồi còn giúp người ta thu dọn, thật sự giống như bị hồ ly tinh câu hồn.
Mấy hôm trước lúc biết được Chung Tư Viễn nhận kịch bản phim đam mĩ, fan đã cố gắng nín nhịn rồi, bây giờ chỉ tiếc mài sắt không thành kim, tuyên bố không thèm quan tâm nữa luôn!
“Ờm….” Lâm Mạn Mạn cũng vô cùng đau đầu: “Trước đây anh đại từng nói, nếu như fan không hài lòng với cuộc sống riêng của anh ấy mà thoát fan, thì cứ để mọi người rời đi đi… Dù sao thì cả cuộc đời này, chẳng thể vì lấy lòng fan mà ép buộc bản thân mình làm bạn với ai làm kẻ thù với ai, đúng không?”
Phương Tri Hành bị chặn họng, cậu lại lục ra thêm một comment mới: “Cái này thì sao? Fan có tin đâu, mấy cô ấy còn nghĩ tụi tôi đang diễn kịch!”
Lâm Mạn Mạn nhìn qua, có comment nói: “Hot quá nên trông giả ghê, chắc chắn là đang làm màu, bọn họ là diễn viên, đóng phim mà thôi! Phim còn đang quay, nếu như hai nam chính không ưa nhau thì sau này còn ai ủng hộ nữa, còn không nhân cơ hội mà kiếm chút fame à.”
“Ầy, người của công chúng là vậy đấy, đâu thể làm vừa lòng hết mọi người được? Có người ủng hộ thì cũng sẽ có người nghi ngờ thôi, thầy Phương, anh đừng quan tâm bọn họ nói gì, thời gian sẽ chứng minh tất cả.” Lâm Mạn Mạn kéo lên kéo xuống: “Với lại anh đừng quá quan tâm đến mấy cái comment bôi đen này nữa, rõ ràng người thích hai anh còn nhiều hơn mà!”
Mi mắt Phương Tri Hành run run, tim gan như bị đốt cháy, cảm giác như sắp bốc khói.
Không phải cậu không nhìn thấy rất nhiều người ủng hộ cậu và Chung Tư Viễn, fan của Chung Tư Viễn không những không giảm mà trái lại còn tăng thêm hơn 10 vạn.
Nhưng cậu vẫn chẳng thể nào bỏ qua comment ác ý xen lẫn trong ngàn vạn comment khen ngợi kia, cậu bị mắng không sao cả, nhưng cậu không muốn để Chung Tư Viễn phải dính dù chỉ một chút bụi.
Cậu lật bừa mấy comment, rất nhiều cư dân mạng đều nói Tư Khanh Phu Phu quá ngọt ngào, bọn họ chắc chắn phải ship.
Thậm chí đã bắt đầu có người đứng ra giải vây chuyện hủy hợp đồng năm đó giúp cậu, comment đó viết: “Chuyện xảy ra đã lâu lắm rồi, Phương Tri Hành sai, nhưng cậu ấy hủy hợp đồng cũng đã bồi thường phí vi phạm hợp đồng.
Không ai quy định không thể hủy hợp đồng đúng không, chỉ là cậu ấy chọn sai cách và thời gian mà thôi, không cần một nhát chém chết vậy chứ.
Times không hot chả nhẽ chỉ trách mình Phương Tri Hành? Cậu ấy là center của nhóm à? Không phải đúng không? Nhóm nhạc nam Hàn Quốc vốn đã rất nhiều, năng lực hát nhảy của Times chỉ ở mức tàm tạm, ngoại trừ visual đồng đều, show tạp kỹ cũng chẳng có gì nổi bật, thế nhưng trong showbiz này có mấy ai xấu đâu, bọn họ không hot lên nổi hoàn toàn do chính bản thân bọn họ không đủ năng lực nghiệp vụ thôi.
Hơn nữa làm thực tập sinh ở Hàn Quốc rất vất vả, Phương Tri Hành lại là người Trung Quốc, ai biết được lúc ấy có bị đối xử bất công hay không? Chúng ta không biết người ta đã phải trải qua những gì thì cũng đừng tùy tiện đánh giá sự lựa chọn của người ta, không ai lấy tương lai của mình ra đùa giỡn cả.
Huống hồ nếu Phương Tri Hành thật sự có vấn đề về nhân cách, Chung Tư Viễn là nạn nhân trực tiếp nhất của việc hủy bỏ hợp đồng này mà còn có thể đối xử tốt với cậu ấy như vậy, fan hâm mộ coi Chung Tư Viễn là đồ ngốc à? Nhìn mặt anh ấy là biết không phải dạng người để bản thân mình thua thiệt rồi.”
Hiếm khi thấy được cư dân mạng lên tiếng nói lý lẽ, chiếc comment này đã trực tiếp vọt lên top đầu.
Phương Tri Hành đọc xong, viền mắt hơi nóng lên.
Không phải chỉ vì một cư dân mạng không quen biết lên tiếng bênh vực cậu.
Mà còn là vì Chung Tư Viễn.
Fan hâm mộ đó nói đúng, lúc đó Chung Tư Viễn chính là nạn nhân trực tiếp nhất của việc hủy bỏ hợp đồng.
Là đồng đội, anh bị phản bội, là bạn trai, anh bị vứt bỏ.
Nhưng cho đến nay, anh vẫn luôn là người đầu tiên đứng ra bảo vệ Phương Tri Hành.
Đăng văn bản thanh minh, tịch thu điện thoại, mở livestream, anh làm hết những việc từ trước đến giờ chưa từng làm, chỉ muốn đè tổn thương mà bạo lực mạng sẽ mang đến cho Phương Tri Hành xuống mức thấp nhất.
Anh dùng hành động nói cho fan hâm mộ, cho người qua đường, cho đám anti cả ngày nhìn chằm chằm biết, mối quan hệ của anh và Phương Tri Hành không phải là kẻ thù, không phải kiểu anh không tổn thương tôi thì sẽ là tôi tổn thương anh, bọn họ rất gần gũi, thậm chí còn có thể gọi biệt danh hồi bé không ai biết đến của người ấy.
Vì thế, người thật sự yêu thích Chung Tư Viễn chắc chắn sẽ không buông những lời tổn thương để công kích Phương Tri Hành nữa.
Đây chính là sự bảo vệ lớn nhất mà một người không giỏi giao tiếp như Chung Tư Viễn có thể mang đến cho Phương Tri Hành.
Chung Tư Viễn nói chuyện điện thoại xong quay trở lại, trong tay còn xách theo hai túi đồ ăn gọi từ bên ngoài về.
Anh nhìn Phương Tri Hành, lạnh lùng nói: “Mua cơm lươn rồi, không phải em đói bụng à?”
Lúc nãy Phương Tri Hành đói thật, nhưng giờ lại chẳng còn chút khẩu vị gì.
Cậu bưng hộp cơm, ánh mắt tha thiết dán chặt trên người Chung Tư Viễn.
Quý Xuyến và Lâm Mạn Mạn ngửi được mùi bất thường, nên rủ nhau đi ăn ở quán ăn ngay lối vào phim trường.
Người trong phòng nghỉ đã rút đi một nửa, Chung Tư Viễn mở túi đồ ăn mua bên ngoài về, tách đũa nhét vào tay Phương Tri Hành.
Phương Tri Hành gảy gảy cơm nói: “Quản lý của anh nói sao rồi.”
Chung Tư Viễn mua cho mình một bát cháo cá, vừa mở nắp là thơm nức, hơi nóng phả ra làm tan chảy hơi lạnh còn đọng trên người, giúp gương mặt vốn lạnh lùng thường ngày cũng không còn quá sắc bén nữa.
Anh bình tĩnh nói: “Không nói gì cả.”
Một cuộc điện thoại gần bốn mươi phút, thế mà dám nói không nói gì.
Phương Tri Hành tự biết đã gây thêm rắc rối, cảm xúc lẫn lộn, có sự lo lắng khi không biết rõ sự việc, lại càng hoảng loạn vì dính dáng tới Chung Tư Viễn nhiều hơn, cậu cảm nhận rõ ràng sự rung động đáng trân trọng này.
Chung Tư Viễn không cần thiết phải vì cậu làm đến mức này.
Từ khi Chung Tư Viễn debut đến nay, cũng coi như trải qua đủ sóng to gió lớn, lúc mới bước chân vào nghiệp diễn viên thì đối mặt với sự nghi ngờ của cả cộng đồng mạng.
Trào phúng, nhục mạ, không đào được tài liệu bôi xấu thì bắt đầu lấy lý do lạnh lùng để chụp cho anh vô số cái nồi mắc bệnh ngôi sao.
Từ lưu lượng thịt tươi đến diễn viên thực lực, anh bước từng bước một chẳng thuận buồm xuôi gió gì, cũng có khoảng lặng, thăng trầm, vất vả lắm mới chứng minh được bản thân, Phương Tri Hành không muốn chỉ vì mình mà hủy hoại những cố gắng của Chung Tư Viễn trong một ngày.
“Anh nghĩ gì vậy,” Phương Tri Hành chọc chọc cơm: “Thêm nhiều anti lắm đó.”
Thái độ của Chung Tư Viễn rất thoải mái, anh im lặng không nói gì mà chỉ cúi đầu húp cháo.
Phương Tri Hành lo lắng nói: “Vốn mắng em là đủ rồi, em đáng bị như vậy, sao anh còn theo vào làm loạn chứ.”
Cậu thở dài: “Giờ người ta nói anh là đồng tính luyến ái tẩy không sạch thì phải làm sao đây!”
Chung Tư Viễn dừng một chút rồi nói: “Tôi vốn là đồng tính luyến ái.”
“Này!” Phương Tri Hành ném đũa làm ra vẻ muốn bịt miệng anh lại: “Không sợ bị nghe thấy à!”
Cơ thể Chung Tư Viễn hơi ngửa ra sau, kéo giãn khoảng cách với Phương Tri Hành: “Trước đây tôi thế nào, thì giờ vẫn thế, sau này cũng vậy, từ trước đến nay không xem chuyện này là bí mật.”
Cái này thì đúng thật, mặc dù Chung Tư Viễn rất ít trả lời những câu hỏi về tình cảm, nhưng chưa bao giờ che giấu xu hướng tính dục của mình.
Trước đây khi tiếp nhận phỏng vấn, phóng viên hỏi anh đã từng có bao nhiêu người bạn gái rồi, Chung Tư Viễn thẳng thắn nói với người ta rằng, anh chưa từng hẹn hò với phái nữ.
Ý tứ cực kỳ rõ ràng, nhưng khi được phát sóng, không một ai nghĩ đến hướng đồng tính, chỉ nghĩ ý của Chung Tư Viễn là chưa từng yêu đương mà thôi.
Đương nhiên chuyện này cũng chẳng ai tin là thật, mọi người chỉ coi nó như một trò đùa vui, dù sao người này quay cảnh hôn chuyên nghiệp như vậy mà lại nói mình chưa từng yêu đương thì