Editor: Nơ
Chủ đề "Nam Trầm Bắc U" vốn im hơi lặng tiếng sau nhiều năm nay lại xuất hiện trước mắt dư luận, số ít người thắc mắc tại sao hai người lại đến bệnh viện, phần lớn còn lại đều đang suy đoán về mối quan hệ giữa hai người.
[Hình U? Có phải là Hình U chơi violin mà năm đó mama từng ship không?]
[Thanh mai trúc mã trở thành người yêu thiệt rồi sao?]
[A a a a ngọt quá điiii, bọn họ thật sự bắt đầu yêu nhau rồi đó.
]
[Chòi má, CP mà tui ship trở thành sự thật rồi sao???]
Với tốc độ lan truyền chóng mặt trên mạng, tình hình bỗng trở nên phức tạp hơn cả tin đồn Minh Trầm tới thăm Hạ Úy Lam.
Hình U cầm điện thoại lẩm bẩm hai tiếng, xòe lòng tay ra rồi hỏi: "Bây giờ phải làm sao?"
Minh Trầm đang định trả lời thì bị nhạc chuông điện thoại của Hình U làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa hai người.
Hình U nhíu mày, cầm điện thoại lên với thái độ không kiên nhẫn, tầm mắt lướt qua dòng ghi chú trên màn hình, cả người lập tức tỉnh táo.
"Suỵt!" Cô giơ ngón trỏ lên, ra hiệu Minh Trầm im lặng, sau đó mới run rẩy ngón tay trả lời điện thoại.
"Ông nội.
"
Từ nhỏ đến lớn, hình tượng mà ông nội để lại trong lòng Hình U rất phức tạp, vừa nghiêm túc lại hiền từ.
Khi không có việc gì thì có thể làm nũng bày trò trước mặt ông, nhưng khi gặp vấn đề thì ông sẽ trở nên rất nghiêm túc, điều đó khiến người làm cháu gái như Hình U cảm thấy chột dạ mỗi khi đối mặt với người lớn.
Chẳng hạn như sự việc bị phơi bày ngày hôm nay, nó cũng có tính chất giống như bị người lớn bắt gặp "Yêu sớm", mặc dù cô đã là người trưởng thành và có quyền tự quyết định mọi việc.
"Về nước rồi?"
"Vừa trở về ạ! "
"Đã gặp Tiểu Trầm rồi?"
"Vâng ạ.
"
Một người hỏi một người đáp, làm sao mà ông ấy không biết đây là biểu hiện chột dạ của cháu gái mình? Nhưng hiện tại chỉ có thể lo lắng hỏi: "Tại sao lại đi bệnh viện?"
Hình U vội vàng trả lời: "Cháu không may bị mèo cào, có hơi lo lắng nên đến bệnh viện kiểm tra, nhưng hiện tại không sao rồi ạ.
"
Những lời nói của Hình U không để lộ ra bất kỳ thông tin nào.
Nhớ đến những lời văng vẳng bên tai lúc ấy, ông ấy đã chuẩn bị tâm lý thật tốt trước khi gọi đến: "Hai đứa đang sống chung với nhau sao?"
"Ông nội, ông hãy nghe cháu giải thích!" Hình U đoán chắc rằng ông nội đã nghe được tin đồn trên mạng, nhanh chóng giải thích: "Là bởi vì cháu mới về nước, vẫn còn lạ nước lạ cái nên mới ở tạm nhà cậu ấy.
"
Cô cố tình nhấn mạnh hai chữ "Ở tạm".
Sau khi Hình U thành thành thật thật giải thích sự thật, ông nội im lặng gần nửa phút: "Vốn dĩ hai đứa đã có hôn ước từ lâu, hơn nữa đều là người trưởng thành, nếu thật sự ở bên nhau thì cũng không có vấn đề gì, nhưng tốt nhất là kết hôn luôn đi.
"
"Không phải như thế! " Cô muốn từ hôn mà!
Hình U ở bên này không nói nên lời.
Kế hoạch ban đầu là đưa Minh Trầm về nhà để nói chuyện trực tiếp với người lớn.
Ông nội hỏi qua điện thoại rất nhiều, Hình U không thể không trả lời, cũng không thể cúp máy, chỉ có thể ngồi đó cầm điện thoại rồi gật đầu.
Cái tên Minh Trầm được nhắc đến rất nhiều trong điện thoại, Hình U duỗi chân đá người đàn ông đứng trước mặt, liên tục ra hiệu bằng ánh mắt.
Động tác này của cô giống như gãi ngứa, Minh Trầm cong môi cười, miễn cưỡng chìa tay ra.
Kết nối tín hiệu thành công, Hình U vội vàng đưa điện thoại cho anh, như thể vứt bỏ một củ khoai lang nóng bỏng tay.
"Ông nội Hình.
" Đối mặt với ông cụ ở đầu dây bên kia, Minh Trầm lập tức thay đổi giọng điệu.
Anh không còn lười biếng dựa vào nơi nào đó mà cầm điện thoại đi ra ngoài.
Hình U nhanh chóng mang dép lê vào, tò mò chạy theo, vừa ló đầu ra khỏi cửa liền bị bàn tay của Minh Trần đè ngược trở về.
Hình U thô lỗ hất tay anh ra, lấy ngón tay phẩy tóc trên trán rồi xoay người rời đi một cách ngầu lòi.
Hừ, không nghe thì không nghe.
Minh Trầm hơi nhướng mày, tiếng bước chân "lạch bạch" còn sót lại vang lên bên tai.
Tiểu Khổng Tước lại muốn ầm ĩ với anh.
Giọng nói khàn khàn và chất phác của ông nội Hình liên tục phát ra từ điện thoại, Minh Trầm bình tĩnh đáp lại, cuối cùng nhẹ nhàng nói: "Chuyện trên mạng cháu sẽ xử lý, qua một thời gian nữa cháu và Tiểu U sẽ trở về thăm ông.
"
Sau khi cúp máy, trên đầu màn hình điện thoại của Hình U hiện lên một dòng tin nhắn Twitter, anh không nhấn vào xem, mà đẩy cửa ra trả lại điện thoại cho cô.
Hình U gấp đến độ không chờ nổi, cô hỏi: "Ông nội nói thế nào?"
Minh Trầm thuận miệng đáp: "Bảo cậu nghe lời tôi.
"
"Phi.
" Cô mới không tin ông nội sẽ nói như vậy, tên khốn này luôn muốn lừa cô.
"Nói mau, chuyện trên mạng giải quyết thế nào?"
Bị cư dân mạng mắt tinh như kính hiển vi soi được tên đúng là chuyện ngoài dự đoán, cô lặng lẽ trở về nước, thật sự không ngờ lại bị bại lộ nhanh như vậy.
Cô không ngại đối mặt với dư luận, nhưng mối quan hệ giữa cô và Minh Trầm thực sự rất vi diệu.
"Tạm thời không cần cậu ra mặt.
" Minh Trầm đang đứng ngược chiều ánh sáng, rõ ràng cách nói chuyện vẫn giống hệt thường ngày, nhưng lại mang cho người ta cảm giác tin tưởng tuyệt đối.
Hình U mở miệng: "Ồ.
"
Cô đã nói rõ lập trường của mình rồi, nếu Minh Trầm đã nói không cần thì thôi.
Sau khi nói xong sự việc, Hình U chìa tay ra tỏ ý bảo anh trả lại điện thoại, nhưng người đàn ông lại nhướng mày, cố tình giơ điện thoại lên cao.
Hình U nhảy lên đoạt lấy, trong lúc tranh giành, chiếc điện thoại bóng loáng xoay tròn nửa vòng giữa các ngón tay của Minh Trầm, rồi "bộp" một tiếng, màn hình điện thoại rơi úp xuống sàn.
Minh Trầm: "! "
Hình U nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hai tay đã nắm chặt thành quyền.
Trước khi cô bùng nổ, Minh Trầm vội vàng nhặt điện thoại lên nhét ngược vào tay cô.
Làm sao cô có thể bỏ qua dễ dàng như vậy, cô ném điện thoại sang một bên, vừa chuẩn bị hành động liền bị Minh Trầm giữ chặt lại.
Sức của cô không thắng nổi Minh Trầm, đẩy mãi vẫn không ra, cũng tựa như năm đó, bởi vì tranh giành một món đồ mà suýt chút nữa đã đánh nhau ngay tại nhà.
Ký ức trùng lặp với thực tế, khơi dậy lửa giận trong lòng Hình U: "Minh Trầm, cậu thiếu đòn phải không!"
Trong một cuộc đọ sức giữa nam và nữ, Tiểu Khổng Tước với bộ lông chứa đầy lửa giận vẫn nhất quyết không chịu buông tha mà đá vào chân anh ta, Minh Trầm nhíu mày, xoay người để cô dựa vào bàn, hai tay chống ở hai bên giam cầm cô lại.
Ánh đèn từ nóc nhà chiếu xuống, bóng đen phủ lên hai bên má, hơi thở quen thuộc xâm chiếm khứu giác, đầu óc của Hình U nhất thời chuyển sang chế độ loading.
Gần quá.
Cách lớp quần áo, tiếng tim đập càng ngày càng rõ ràng, âm thanh "Thình thịch" liên tục quấy nhiễu lỗ tai, muốn không để ý cũng khó.
Cánh tay trần trụi áp lên da thịt mềm mại bên hông, ngón tay của người đàn ông hơi cong lên, trong đôi mắt nâu hiện lên những đợt sóng ngầm.
Trong hơi thở hỗn loạn, anh không