Editor: Nơ
"Từ hôn?"
Từ khi Hình U về nước, hai chữ này xuất hiện ở bên tai anh với tần suất đặc biệt nhiều.
"Lần trước là vì scandal giả, lần này là vì cái gì?"
"Từ hôn là từ hôn, còn cần gì lý do?" Giọng điệu của Hình U trở nên thiếu kiên nhẫn, cô đứng thẳng người đối diện với bàn làm việc trước mặt, không muốn nhìn anh, "Hôn ước của tôi và cậu vốn dĩ là một sự hiểu lầm, nếu không phải do năm đó ông nội hai bên uống say nói mê sảng thì có thể xảy ra chuyện như vậy sao?"
Chuyện hôn ước quả thật có chút trùng hợp.
Khi đó, cô và Minh Trầm cùng nhau biểu diễn trên sân khấu, đoạn video về cuộc thi được tung ra và trở nên vô cùng hot trên mạng.
Cả hai được đặc cách vào Học viện Âm nhạc Trung ương, sau đó lại được mời tham gia các show truyền hình dành cho trẻ em, fan CP thanh mai trúc mã đã cắt nối biên tập video của hai người theo nhiều cách khác nhau, có đôi khi người nhà nhìn thấy cũng sẽ bật cười.
Mối quan hệ của người lớn hai nhà không tồi, một ngày nọ uống rượu say khướt, chỉ vào hai đứa nhỏ rồi nói muốn kết thông gia.
Theo như ý của hai ông cụ thì chính là: "Hai đứa nhỏ có duyên với nhau, trước hết hãy để chúng nó ở chung một chỗ, nếu lớn lên mà có suy nghĩ riêng của mình thì lúc đó từ hôn cũng chưa muộn."
Không hề ép cưới như xã hội phong kiến, mọi chuyện cứ được quyết định như vậy.
Khi còn nhỏ, đó là một lời nói đùa, nhưng theo thời gian trưởng thành, nó dần trở thành một bí mật ngầm.
Vốn dĩ, bọn họ nên sớm rút khỏi hôn ước sai lầm này khi mới thành niên, nhưng tiếc là không tìm được cơ hội, hơn nữa, sau này cả hai từng người tiến vào các lĩnh vực học tập, phát triển khác nhau, nên sự việc bị kéo dài đến hiện tại.
Yêu cầu từ hôn trước mặt người lớn không khó, chỉ cần Minh Trầm theo cô về nhà, và cùng nhau bày tỏ ý nguyện là được.
Đối mặt với sự chất vấn lạnh lùng của vị hôn thê, Minh Trầm cụp mắt, độ cong nơi khóe môi dần dần thu lại: "Cậu nghĩ như vậy sao?"
Hình U quay đầu nhìn anh không nói lời nào, ánh mắt như đang nói: Nếu không thì sao?
Quả quýt màu vàng cam hơi lõm vào giữa các ngón tay anh, Minh Trầm ngước mắt nhìn cô: "Từ hôn thì có thể, nhưng tôi có một điều kiện."
"Cậu nói đi." Hình U khoanh tay dựa người ra phía sau, lẳng lặng nhìn anh.
Minh Trầm giơ tay lên, lúc này cô mới chú ý đến trên tay còn lại của anh đang cầm một thứ có kích thước như một chiếc phong bì, cũng không biết nó là gì.
Cho đến khi anh đưa phong bì đến trước mặt cô: "Tham gia chương trình với tôi, sau khi chương trình kết thúc thì tôi sẽ về nhà với cậu."
Thư mời màu vàng nhạt, bên trên được in rõ ràng với một số phông chữ nghệ thuật, Hình U đưa mắt nhìn, thấy đó đúng là show truyền hình "Tình yêu phi khoa học" do Tưởng Tử Dục lên kế hoạch.
Ban ngày, Tưởng Tử Dục đã hỏi cô có muốn tham gia chương trình không, cô thừa biết tham gia chương trình là sẽ bị chú ý, không có khả năng tùy ý dạo chơi như cậu ta nói.
Trong nửa ngày nỗ lực này, thư mời đã đến được tay Minh Trầm.
Hình U lộ ra vẻ kinh ngạc: "Tại sao?"
Thư mời bị kẹp giữa hai ngón tay, anh nghiêng đầu, nụ cười rạng rỡ đến chói mắt: "Nợ Tưởng Tử Dục một ân huệ nên nhất định phải có mặt trong chương trình, nhưng tôi nghĩ một người đi thì sẽ nhàm chán biết bao?"
Hình U liếc mắt nhìn anh: "Chẳng phải Hạ Úy Lam cũng đi sao?"
Ngày nào bọn họ cũng chạm mặt nhau ở đoàn phim, vậy mà còn làm bộ như không biết gì.
Ngay khi cô nói xong câu này, người nọ từ đầu tới cuối vẫn luôn nhìn cô với ánh mắt sâu xa không rõ, giống như đang cố gắng tìm kiếm điều gì đó từ khuôn mặt cô.
Đột nhiên bị đối phương nhìn như vậy, đồng tử chợt co rụt lại, Hình U đập tay lên bàn: "Nhìn cái gì mà nhìn? Cậu dám làm mà không dám để cho người khác nói sao?"
Cô dựng lên bức tường thành cho mình bằng chính thái độ mạnh mẽ, nhưng đối phương không phải là thanh kiếm sắc, mà lại giống như một dòng nước ấm tràn lan, vô tình xâm nhập vào đó.
Ánh mắt hai người giằng co trong không trung, ai di chuyển trước thì chẳng khác nào nhận thua.
Hình U nhìn không chớp mắt, gương mặt cũng căng ra, nào ngờ đối phương đột nhiên bật cười, cầm thư mời nhét vào lòng bàn tay cô: "Tôi không có quan hệ gì với cô ta, đừng nói lung tung."
Hình U vô thức siết chặt ngón tay cái để giữ lấy.
Nhìn thấy động tác nhỏ này của cô, người đàn ông cong môi, có chút đăm chiêu.
Hình U không khỏi đề cao cảnh giác, cầm thư mời huơ thử hai cái rồi thả ra, để nó rơi tự do xuống bàn: "Nếu tôi không đồng ý thì sao?"
Minh Trầm ung dung dựa vào cạnh bàn, ánh mắt khóa chặt gương mặt cô, ngang nhiên nở một nụ cười xấu xa: "Vậy tôi đây đành phải nói với ông rằng chúng ta yêu nhau tha thiết, gắn bó như keo sơn, hận không thể kết hôn ngay lập tức."
Mấy chữ cuối cùng, anh còn cố ý tăng thêm âm điệu, lộ rõ vẻ vô cùng cố ý.
Hình U vừa xấu hổ vừa buồn bực, chộp lấy thư mời nhét vào tay anh: "Ông nội sẽ không tin lời từ một phía của cậu."
Minh Trầm nhanh tay lẹ mắt cầm lấy thư mời, thuận thế khom người đến trước mặt cô.
Mí mắt Hình U đột nhiên nhảy lên.
"Nếu cậu tham gia, chẳng phải sẽ được dịp tận mắt nhìn thấy xem tôi rốt cuộc có..." Minh Trầm lại đè người xuống, đôi môi mỏng gần như lướt qua gò má cô, cuối cùng dừng lại bên tai, thấp giọng mê hoặc: "Tuân-thủ-đạo-đức-đàn-ông-không."
Hơi thở ấm áp tràn ra, hô hấp của Hình U như ngưng trệ, trong vài giây ngắn ngủi, đầu óc trở nên trống rỗng.
Tên khốn này hở một tí là dựa gần như vậy là có ý gì?
Hình U vô thức nghịch ngón tay của mình, cảm thấy trong câu nói của anh có gì khác.
Chủ động bảo cô đi giám sát, xem ra là thật sự trong sạch với bạn gái tin đồn?
Nhưng hết lần này đến lần khác kêu cô tham gia chương trình, chỉ sợ là muốn dựng chuyện để tạo đề tài hot.
Hình U thở phì phò hai tiếng, hất cằm nói: "Tôi không bị cậu uy hiếp đâu nhé, nếu cậu cầu xin tôi thì nói không chừng tôi sẽ suy nghĩ lại."
Khoảng cách giữa hai người rất gần, Minh Trầm khom lưng mỉm cười với cô: "Ừ, xin cậu."
Một câu nói nhẹ nhàng, như một sự cưng chiều vô điều kiện.
Tiểu Khổng Tước tức giận nhưng không làm gì được, cuối cùng đuổi anh ngoài, chỉ để lại thư mời trong phòng.
Đi ra cửa, Minh Trầm thảy quả quýt lên cao rồi nắm lại trong lòng bàn tay, làm liên tiếp ba lần như thế, sau đó chậm rãi bóc vỏ.
Không tồi.
Hơn nữa còn rất ngọt.
*
Ngay khi Minh Trầm rời đi, Hình U lập tức cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Khương Ngải Chanh:【Cứu mạng! Minh Trầm rủ mình đi tham gia show tình yêu với cậu ta.】
Khương Ngải Chanh:【Hở? Cậu ta thổ lộ với cậu?】
Hình U:【???】
Tham gia show tình yêu với thổ lộ nó có liên quan gì đến nhau hả?
Khương Ngải Chanh:【Vậy tại sao lại rủ cậu?】
Hình U:【Có thể là do rảnh rỗi sinh việc.】
Gõ chữ quá chậm, vậy nên cô dứt khoát gửi giọng nói để kể lại câu chuyện phát sinh vừa rồi bằng ngôn ngữ của chính mình, cuối cùng chốt lại: "Cậu nghĩ mình có nên đi không?"
"Đi chứ, cậu ta cũng đi thì sao cậu không đi? Dù sao hiện tại cậu cũng đang rảnh, hơn nữa việc từ hôn hoàn toàn là phương tiện để Minh