Chương 1071
Lục Hi nghe xong, sắc mặt trầm xuống, anh vốn không muốn lộ thực lực trước mặt nhiều người, nhưng bây giờ xem ra, không ra tay không được.
Ngay sau đó, Lục Hi đánh ra một quyền.
Một quyền này nhìn thì bình thường, không có uy lực gì, nhưng Lưu Bằng không dám khinh thường chút nào, hắn ta quát lớn một tiếng, chân khí bộc phát ra toàn thân, một quyền đánh tới.
Một tiếng “Ầm” vang lên, hai quyền chạm nhau, nhưng chân khí lại không bộc phát và nứt toác, mặt Lưu Bằng hơi sửng sốt.
Một kích toàn lực này của hắn ta giống như đánh trên mặt biển, mơ hồ không rõ lực.
Nhưng đúng lúc này, trên nắm tay Lục Hi đã xông ra một đường kình khí sắc nhọn như mũi đao, trong nháy mắt phá chân khí bảo vệ cơ thể hắn ta tiến vào trong cơ thể.
Lưu Bằng kinh hãi, hắn ta đang muốn điều động chân khí để dập tắt loại kình khí này, ai ngờ loại kình khí kia lại bùng nổ giống như bom nguyên tử, đột nhiên tóe ra một luồng sức mạnh cực lớn.
Lưu Bằng không kịp chống cự, một tiếng “Ọe” vang lên, hắn ta nhổ ra một ngụm máu tươi, cơ thể mềm nhũn ngã xuống.
Lúc này, Lục Hi một cước đá Lưu Bằng sang một bên, sau đó nhìn về phía Chu Chấn.
Lục Hi không hề đánh Lưu Bằng trọng thương, chỉ là để hắn ta tạm thời mất đi năng lực hành động.
Lưu Bằng bị đá về phía góc tường, đụng vào tường liền dừng lại, trên mặt đều là vẻ kinh hãi.
Luồng sức mạnh kia cực kỳ ảo diệu, sức mạnh bùng nổ trong chốc lát kia khiến chân khí của hắn ta không thể ngưng tụ nổi, trong nháy mắt mất đi năng lực chiến đấu.
Lúc này, Lưu Bằng càng kinh ngạc phát hiện, vết thương của mình cũng không nặng như tưởng tượng, thế là hắn ta muốn vật lộn đứng lên.
Bởi vì hắn ta còn có chức trách ở đây, chỉ cần không chết thì hắn ta phải ngăn cản trước mặt chủ nhân.
Nhưng vào lúc hắn ta đứng dậy, trong cơ thể đột nhiên bùng nổ luồng sức mạnh một lần nữa, khiến cho hắn ta lại ngã xuống đất, hơn nữa luồng sức mạnh kia có tài
Lúc này, quả thật hắn ta cực kỳ khâm phục khả năng vận dụng sức mạnh của Lục Hi, hóa ra sức mạnh còn có thể sử dụng như vậy, Lưu Bằng dần chìm vào trong trầm tư.
Lúc này, Chu Chấn vỗ tay “bộp bộp” nói: “Lợi hại lợi hại, bội phục bội phục, tập đoàn Giai Mĩ lại cất giấu được cao thủ như vậy, quả thực khiến người ta bất ngờ đó, đến giết tao đi nào”.
Chẳng những Chu Chấn không sợ, ngược lại hắn còn nhìn Lục Hi đầy khiêu khích.
“Anh thật sự muốn chết?”, đối mặt với khiêu khích của Chu Chấn, Lục Hi lạnh lùng nói.
Chu Chấn cười ha ha một tiếng đáp: “Đúng vậy, tao thấy mày không có gan này đâu, nếu mày không giết tao, vậy tao có thể nói rõ ràng cho mày biết tập đoàn Giai Mĩ không ở nổi Thượng Kinh đâu”.
Nhìn Chu Chấn mặt đầy ngông cuồng và kiêu ngạo, chân mày Lục Hi dần nhíu lại.
Người này vừa nhìn liền biết tính cách cực kỳ cực đoan, xem ra dùng thủ đoạn thông thường thì không có cách nào khuất phục được hắn, nhưng Lục Hi cũng không thể giết hắn trước mặt nhiều người, nếu làm như vậy, ảnh hưởng thực sự quá lớn.
Mà nhìn thái độ của Chu Chấn, nếu không thu phục hắn, hắn sẽ ra tay với cả Giai Mĩ, cái này Lục Hi không hề muốn thấy.