Chương 1163
“Cậu Lục, cậu giúp chúng tôi như vậy, bất kể thế nào thì chúng tôi cũng phải tỏ vẻ cảm ơn một chút. Nếu cậu không chê, tôi muốn phong cậu làm Chao Phraya của nước tôi, không biết ý cậu ra sao?”
Lục Hi nghe vậy sửng sốt, Oona lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Chao Phraya ở Thái Lan thì ngoài quốc vương ra là tước vị cao nhất. Nó tương đương với công tước, thân vương thời cổ ở Hoa Hạ, có địa vị khá cao.
Đến tận giờ, vương thất đã rất ít phong tước vị, vì ở Thái Lan người có tước vị sẽ được hưởng rất nhiều đặc quyền và cả bổng lộc, do người dân cả nước cung cấp nuôi dưỡng. Nếu không phải là người có công lớn với nước nhà thì không có khả năng đạt được.
Lục Hi cũng biết tầm quan trọng của Chao Phraya nên hơi giật mình, nhưng nghĩ một hồi anh cũng hiểu được ý của Rama X.
Võ đạo của Thái Lan bị mình càn quét, lại bị Thấp Long Bà giết hại nên đã tổn thất nặng nề. Mà họ lại không biết sao có thêm một kẻ địch là mình, riêng sức chiến đấu của cá nhân thôi thì Thái Lan đã xuống dốc không phanh.
Phong mình làm Chao Phraya chẳng khác nào khiến anh trở thành một công dân của Thái Lan, ít nhất, anh sẽ không phải là kẻ địch của họ. Rama X này cũng biết làm người ghê, làm thế vừa hóa giải được mâu thuẫn của đôi bên, còn có thêm một trợ giúp mạnh mẽ là mình. Vụ mua bán này đúng là rất có lời.
Bấy giờ, Lục Hi chậm rãi nói: “Bệ hạ, tôi phải về Hoa Hạ, sẽ không ở lại Thái Lan. Dù ông có phong tôi là Chao Phraya cũng chẳng có tác dụng gì”.
“Cậu Lục, chỉ cần cậu bằng lòng thì chúng tôi sẽ không hạn chế nơi ở của cậu. Cậu muốn ở đâu cũng được, tôi chỉ mong vương thất Thái Lan có thể trở thành người một nhà với cậu”, Rama X chân thành nói.
Lục Hi ngẫm nghĩ, có cái thân phận như Chao Phraya cũng khá tốt, ít nhất trở về có thể khoe khoang với đám Vân Khả Thiên, cũng coi như không có đến không.
Vì thế, Lục Hi nói: “Một khi đã thế, tôi bèn nhận lấy cái tước vị Chao Phraya kia vậy. Nhưng tôi phải nói trước, tôi sẽ không tham gia bất cứ bữa tiệc hay nghi thức nào của mấy ông. Nếu mấy ông gặp nạn, tôi cũng sẽ suy xét giúp đỡ, song không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi”.
Oona nghe vậy thì quả thật không thể tin vào lỗ tai của mình, kia là Chao Phraya đó, bao nhiêu thành viên dòng chính của vương thất muốn đều không được, anh ta còn ra vẻ muốn hay không cũng được, đúng là khó tin mà.
Rama X nghe thế lại biến sắc, song ông ta lập tức nói: “Mọi thứ đều nghe theo cậu Lục, Oona, mau đi gọi
Ban đầu, Rama X còn định tổ chức một bữa tiệc long trọng để mọi người đều biết vương thất có một người mạnh mẽ như vậy. Nhưng, nghe Lục Hi thì anh hoàn toàn không muốn xuất hiện trước bàn dân thiên hạ nên ông ta cũng chỉ đành từ bỏ. Chỉ cần Lục Hi đồng ý thì vậy cũng đủ rồi.
Oona biến sắc rồi gật đầu thưa vâng, sau đó xoay người đi làm việc.
Lúc gần đi, cô ta còn liếc Lục Hi một cái, không ngờ còn cho cả con dấu, phải biết rằng, thân vương có và không có con dấu là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Ở Thái Lan, ngoài chuyện trong chính sách thì các công việc dân gian bình thường vương thất vẫn có quyền lợi quyết định rất lớn.
Mà có con dấu Chao Phraya, hoàn toàn có thể thi hành một số quyền lợi hay quyết định chuyện gì đó người dẫn cũng sẽ nghe theo. Điều này trong xã hội hiện đại thì đã là quyền lợi rất lớn. Oona không thể tin nổi một người nước ngoài như Lục Hi lại nhận được đãi ngộ như vậy.
Song, trình độ tư tưởng của cô ta và Rama X vẫn có sự chênh lệch nhất định. Theo Rama X thì một cái Chao Phraya có thể đổi lấy một người bạn thân thiết mạnh mẽ như vậy, tại sao lại không làm cơ chứ.
Chưa biết chừng, Thái Lan kết bạn với người này xong về sau sẽ đi lên một con đường tốt hơn thì sao.
Một lát sau, chỉ thấy Oona và một người hơn 70 tuổi mặc bộ đồ đặc trưng của vương thất Thái Lan cầm một cuốn sách viền vàng cực kỳ dày đi đến.
Oona tiến lên đưa một cái hộp bằng ngọc cho Rama X.
Rama X nâng hộp ngọc, mặt mày nghiêm túc nói: “Giờ, tôi sẽ phong cậu Lục Thiên Hành tôn quý làm Chao Phraya cho Thái Lan ta dưới sự chứng kiến của thư ký quan Mongla và thị vệ trưởng Oona. Khi thư ký quan Mongla ghi vào trong sách thì sẽ lập tức có hiệu lực”.
Rama X nói xong bèn mở hộp ngọc, lấy một cái huy chương hình tròn và một con dấu hình vuông được điêu khắc từ cổ ngọc ra rồi đi về phía Lục Hi.
Lúc này, Mongla và Oona đều quỳ một gối xuống hành lễ với Lục Hi. Đợi đến khi Rama X đưa huy chương và con dấu cho anh thì cả hai mới đứng dậy.
Mongla lại mở sách ra ghi cái tên Lục Thiên Hành và tước vị của anh vào. Từ giờ trở đi, Lục Hi chính là một vị thân vương có thực quyền ở Thái Lan.
Lục Hi ngắm nghía hai cái đồ vật trong tay rồi cất vào dị không gian.