Chân Linh Bình Chướng có thể phóng ra một vòng bảo hộ để bảo vệ người đeo khi bị tấn công.
Tĩnh Tâm Thuật có thể giúp người đeo yên tĩnh ngưng thần, không bị ảo thuật của Ngũ Hành Tụ Linh Trận quấy nhiễu, tự do đi vào.
Nhìn mấy cái ngọc bội, Lục Hi đắc ý vô cùng: “Chỉ bằng số ngọc bội ở đây, thằng này có thể lưu danh thiên hạ!”
Nói thật, đặt vào thời điểm hiện tại, một cái ngọc bội chứa ba loại pháp thuật đúng là đáng để kiêu ngạo.
Làm xong xuôi, Lục Hi gọi điện thoại đi, sau đó thì ra bên ngoài cửa Nam Hồ, đắc ý chờ.
Không bao lâu sau, đám người Hoắc Tư Duệ, Miwa Nozaki, Phù Đồ, Vân Khả Thiên, Tần Lam và Tư Không Trích Tinh đã tới.
Đám người đi đến cửa, nhìn sương mù tràn ngập khắp Nam Hồ thì đều kinh ngạc không thôi.
Lúc mới tới đây thì nơi này vô cùng trong trẻo, sao giờ lại có nhiều sương mù thế này?
Mọi người không khỏi nhìn sang Lục Hi.
Lúc này, Lục Hi đắc ý cười nói: “Các vị, nhà mới của chúng ta đã xong, mời vào tham quan”.
Tần Lam nhìn dáng vẻ thần bí của Lục Hi, khinh thường nói: “Gớm nữa, để con này vào xem”.
Nói rồi, Tần Lam bước chân vào.
Tần Lam vừa đi vào thì Vân Khả Thiên đã kêu lên: “Tôi cũng vào xem”.
Nói xong, Vân Khả Thiên cũng đi theo.
Hoắc Tư Duệ cười khanh khách nhìn Lục Hi, biết chắc nơi này có điều gì khác lạ nên không hề chuyển động.
Còn Miwa Nozaki và Phù Đồ cũng đều yên lặng đứng đó, tò mò nhìn vào bên trong.
Lúc này, Lục Hi cười nói: “Mọi người vào xem đi, bên trong thay đổi nhiều lắm đấy”.
Nói xong, gương mặt anh còn lộ ra vẻ thúc giục.
Hoắc Tư Duệ che miệng cười, nói với Miwa Nozaki: “Chúng ta vào xem vậy”.
Hoắc Tư Duệ không hề phòng bị gì Lục Hi, cho nên không sợ sẽ có nguy hiểm, cô nói rồi dẫn Miwa Nozaki đi vào cùng.
Sau đó, Lục Hi nhìn người duy nhất còn lại là Phù Đồ, ho khan nói: “Anh cũng vào đi”.
“Vâng, anh Lục”, nghe Lục Hi nói vậy, Phù Đồ không chút do dự đi vào trong.
Chờ tất cả mọi người đều đi vào thì Lục Hi ở bên ngoài vừa chờ vừa cười không khép được miệng.
Khoảng mười mấy phút sau, đám Tần Lam mê man quay lại.
Bọn họ đi tới chỗ Lục Hi, đặc biệt là Tần Lam, tức giận hỏi: “Anh làm cái quái gì mà chúng tôi đi vào trong đó chẳng thấy cái quỷ gì, rồi đi một lúc lại ra ngoài thế này?”
“Hahaha”.
Lục Hi không khỏi bật cười khà khà.
Tần Lam nhìn Lục Hi như nhìn một kẻ điên.
Một lúc lâu sau, Lục Hi mới ngưng cười, chắp tay sau lưng, cao thâm nói.
“Đây là Ngũ Hành Tụ Linh Trận do bổn đại sư đích thân bày bố, linh khí bên trong vô cùng nồng đậm.
Nếu ở đó lâu dài có thể tăng tuổi thọ, giữ gìn thanh xuân, lại còn có thể tu luyện thành