Đoàn Tinh Tinh nhất thời đỏ mặt, cô ta đứng ở đó không dám nói lời nào.
Lục Hi bây giờ không phải là Lục Hi ban nãy nữa, trong lòng Đoàn Tinh Tinh cũng rõ nếu không để cho người này hài lòng và để Đoàn Chí Quốc hết giận thì công việc này của cô ta khó mà giữ được.
Về sau địa vị trong nhà cũng sẽ rơi xuống ngàn trượng, bị Tân Mỹ Dục giẫm ở lòng bàn chân.
Bởi vì Lục Hi này là bạn học của Tân Mỹ Dục, sức mạnh của anh lớn như vậy, chút thế lực kia của nhà mình ở trước mặt anh căn bản không đủ nhìn.
Mà lúc này, thấy bộ dạng kinh ngạc của đám người Đoàn Tinh Tinh, Vương Hoài Lộ và Điền Hồng, đám bạn học Thiệu Thanh và Tân Mỹ Dục trong lòng vô cùng sảng khoái, giống như ăn một miếng dưa hấu không hạt lớn ướp lạnh vào mùa nóng, lạnh thấu tim, lòng tung bay, hết sức hả giận.
Một lát sau, vẫn là mẹ chồng của Tân Mỹ Dục nhìn về phía cô ta nói.
“Mỹ Dục à, những người này đều là bạn học của con, thái độ của Tinh Tinh không tốt, mẹ sẽ giáo dục nó, con đừng trách nó nữa.
Con vào ngồi phòng VIP với các bạn học của mình đi, mẹ sẽ bảo sau bếp mang lên mấy món lớn, các con nhất định phải ăn uống ngon miệng, sau này còn phải bảo họ thường xuyên tới nữa, tất cả đều miễn toàn bộ chi phí”.
Điền Hồng nhìn thấy từ chỗ Lục Hi không mở ra được cục diện tốt, bà ta chỉ đành ra tay từ bên Tân Mỹ Dục.
Tân Mỹ Dục vẫn luôn rất nghe lời, Điền Hồng nghĩ nhất định cô ta cũng sẽ nể mặt mình vài phần.
Nhưng Tân Mỹ Dục uất ức đã lâu, ở trước mặt bạn học còn bị mất thể diện lớn như vậy, chịu bao nhiêu tủi nhục, lúc này cô ta có Lục Hi làm chỗ dựa nên cũng bắt đầu nổi giận.
Tân Mỹ Dục nói: “Mẹ, chị dâu cả không nể mặt con thì con cũng thôi đi.
Nhưng chị ta sỉ nhục Lục Hi, chuyện này con không quản được”.
Tân Mỹ Dục rất giỏi, lại đá quả bóng da quay về bên người Lục Hi.
Đám người Thiệu Thanh thầm cười trộm, Tân Mỹ Dục nhìn thì giống như biết điều, thật ra dã tâm cũng không ít, một chiêu này mềm mỏng nhưng cứng rắn, để xem bà mẹ chồng độc ác này làm thế nào.
Điền Hồng nghe xong, mặt già liền đỏ lên.
Tân Mỹ Dục là con dâu của bà ta thì còn có thể nói được, nhưng Lục Hi là người ngoài, bà ta lớn tuổi như vậy rồi làm sao của thể kéo bộ mặt này đi cầu xin anh chứ.
Cứ như vậy, nhà Đoàn Tinh Tinh đứng cứng đờ ở đây.
Một lát sau, vẫn là Vương Hoài Lộ nói: “Các vị, hôm nay là nhà tôi không đúng, Vương Hoài Lộ tôi xin lỗi đền tội với mọi người.
Anh Lục, anh có yêu cầu gì cứ nói, Vương Hoài Lộ tôi tuyệt đối không có hai lời”.
Nói xong, Vương Hoài Lộ tát một cái vào mặt Đoàn Tinh Tinh rồi khiển trách: “Còn không mau xin lỗi anh Lục, đồ có mắt không tròng”.
Đoàn Tinh Tinh sửng sốt, nước mắt sắp trực trào ra.
Từ khi nào cô ta phải chịu oan ức như vậy ở nhà họ Vương, nếu là ngày trước, cô ta còn dám trở mặt với bố chồng, nhưng hôm nay thì khác, núi dựa của cô ta không xa bằng Tân Mỹ Dục, nếu còn dám mạnh miệng e rằng sẽ phải chịu thua thiệt.
Thật ra thì trong lòng cô ta cũng rõ, Vương Hoài Lộ làm như vậy cũng là không còn cách nào, cũng không phải thật sự muốn nhằm vào cô ta.
Đoàn Tinh Tinh cũng chỉ nuốt xuống tất cả oan ức, lại một lần nữa nhìn Lục Hi và nói: “Anh Lục, tôi sai rồi, anh tha thứ cho tôi đi, sau này tôi nhất định sẽ thay đổi”.
Lúc này, Lục Hi không nhịn được nói: “Cút đi, đừng ảnh hưởng khẩu vị tôi ăn cơm”.
Sắc mặt Đoàn Tinh Tinh tái nhợt, cô ta nhìn về phía bố chồng Vương Hoài Lộ, ông ta cũng thở dài, xua tay với Đoàn Tinh