Chương 399
Tay chân của Triệu Hổ hết lần này đến lần khác va chạm với binh khí của Vương Cảnh Sơn, không ngừng phát ra tiếng leng keng.
Khi trận chiến tiếp tục, một số thứ giống như gỉ sét rơi xuống từ trên cơ thể của Triệu Hổ, dần dần phủ kín từng bước tiến của hắn ta.
Trong lúc đó, động tác của Triệu Hổ càng lúc càng nhanh, mọi người dần dần khó có thể nhìn rõ bóng dáng của hắn ta.
Vương Cảnh Sơn càng đánh càng kinh hãi, binh khí của ông ta không thể giết chết Triệu Hổ, thậm chí Triệu Hổ còn càng đánh càng nhanh, cộng thêm gỉ sét khiến cho tầm mắt của Vương Cảnh Sơn bị hạn chế.
Ông ta còn cảm giác được lớp gỉ sét này đã khiến cho các động tác của mình bị cản trở, khiến cho ông ta kém linh hoạt hơn trước rất nhiều.
Dần dần, Vương Cảnh Sơn lại càng khiếp sợ.
Gỉ sét rơi ra từ trên người Triệu Hổ dường như đã hình thành một loại phạm vi giống như phạm vi của một tông sư.
“Bán bộ tông sư?”
Vương Cảnh Sơn không khỏi kinh ngạc nói.
Triệu Hổ đắc ý cười, lại tiếp tục mãnh liệt tấn công. Bên trong phạm vi gỉ sét thì động tác của hắn hết sức nhanh, Vương Cảnh Sơn thậm chí còn không thể chạm vào góc quần áo của hắn ta.
Lúc này những người còn lại cũng lộ ra vẻ kinh hãi, bởi vì ngay cả bọn họ cũng đã cảm nhận được Vương Cảnh Sơn đang dần rơi xuống thế hạ phong.
Vương Cảnh Sơn quát lớn một tiếng, thanh trường đao trong tay đột nhiên dài ra chừng mười thước, chém về phía Triệu Hổ đang tấn công.
Lúc này, gỉ sét trên mặt đất đột nhiên tụ lại trên người
Một tiếng “ầm” vang lên, trường đao đã va chạm cực mạnh với lá chắn sắt.
Nhìn thấy cảnh đó ai cũng hết sức lo lắng.
Tất cả mọi người đều đã nhận ra những đòn tấn công của Vương Cảnh Sơn không có kết quả, kết cục đang trở nên rất nguy hiểm.
Ngay sau khi tiếng nổ qua đi, lá chắn sắt trên người Triệu Hổ vỡ tan, binh khí trong tay Vương Cảnh Sơn cũng biến mất.
Vương Cảnh Sơn đầu tóc rối bù, vẻ mặt ngưng trọng.
Triệu Hổ cười lạnh, lại tiếp tục mãnh liệt công kích.
Mọi người sửng sốt, Vương Cảnh Sơn dường như đã dốc hết toàn lực nhưng vẫn không có tác dụng gì.
Lúc này Vương Cảnh Sơn cũng thầm than trong lòng.
Ông ta không ngờ Triệu Hổ đã là bán bộ tông sư, ông ta cũng không còn là đối thủ của hắn ta nữa.
Nhưng trong lúc Triệu Hổ đang mãnh liệt công kích tới thì ông ta cũng không thể dễ dàng nhận thua được.
Ông ta thúc giục chân khí, trong tay ngưng tụ ra một thanh trường đao khác chém về phía Triệu Hổ, hai bên lại bước vào một hiệp ác chiến.
Lần này Vương Cảnh Sơn mới dốc toàn lực khai hỏa, binh khí liên tục vung lên hạ xuống, đao mang tỏa ra bốn phía với cương khí bao phủ, thanh thế kinh người.